Sau Khi Trở Thành Cộng Sự Của Furuya

Chương 9

Whisky (Whiskey).

Cái tên này Amuro Tooru đã từng nghe qua: Một năm trước, không lâu trước khi anh chính thức gia nhập tổ chức, một thành viên xuất hiện và ngay lập tức nhận được mật danh.

Nam, khoảng 20 tuổi, tóc đen dài, có sẹo ở khóe miệng, ít nói, bắn súng rất chuẩn, nhưng so với khả năng bắn súng, anh ta nổi tiếng hơn về thể thuật, luôn mang theo kiếm bên mình, có tỷ lệ và hiệu quả hoàn thành nhiệm vụ không thua kém gì Gin.

Nhưng vì người này chưa từng ở Nhật Bản, nên Amuro Tooru chưa từng gặp mặt.

Hình như từ nhỏ đã được tổ chức nhận nuôi và luôn được đào tạo trong trại huấn luyện của tổ chức, nhưng không hiểu sao mãi đến năm ngoái mới bắt đầu nổi bật, và cũng vì năng lực xuất chúng mà được BOSS của tổ chức coi trọng.

Khác với sự toàn diện của Gin, trong năm qua, tất cả các nhiệm vụ của Whisky đều là thủ tiêu hoặc bắt sống, ra tay rất chính xác và quyết đoán, tỷ lệ hoàn thành gần như 100%...

Amuro Tooru hồi tưởng lại những thông tin tình báo đã xem, hình ảnh một người đàn ông cao lớn, hung dữ, tỏa ra khí chất nguy hiểm nồng nặc hiện lên trong đầu, anh hơi cúi đầu, che giấu vẻ nặng nề trong mắt.

Nếu có thể, anh không muốn làm cộng sự với bất kỳ thành viên nào trong tổ chức. Amuro Tooru nghĩ.

Có một người đi cùng sẽ luôn ảnh hưởng đến hoạt động nằm vùng sau này của anh, huống hồ là một nhân vật nguy hiểm không kém gì Gin.

Đặc biệt là nhiệm vụ kiểm tra mật danh cho cộng sự của Whisky này, lại do chính Gin (cùng cộng sự của hắn ta) đích thân đến đón.

Quần áo trên người họ rất chỉnh tề, không có mùi thuốc súng hay mùi máu tanh. Từ thân xe và bánh xe của chiếc Porsche 356A có thể thấy, họ thậm chí còn bảo dưỡng xe trước khi đến đón anh.

"Amuro Tooru" chưa có đủ mặt mũi để Gin của tổ chức đến đón, nhưng cộng sự của "Whisky" thì có thể.

Ha... Amuro Tooru cười khẽ trong lòng, nhẹ nhàng nhướng mi, khóe môi hơi nhếch lên, đôi mắt tím xám thoáng vẻ u ám: Cũng hơi đáng mong chờ đấy.

Amuro Tooru nhắm mắt, khoanh tay trước ngực, khi mở mắt ra nhìn ngoài cửa sổ lần nữa, cảm xúc trong mắt đã trở lại bình thường.

Anh nhìn những bông tuyết rơi lả tả ngoài cửa sổ, vô cớ nhớ đến thông tin không rõ thật giả mà mình nghe được từ một người lớn tuổi không có mật danh trong tổ chức:

Whisky là cỗ máy gϊếŧ người được tổ chức lựa chọn và tẩy não vì năng lực của anh ta.

Nguồn tin này không đáng tin cậy, có phần phóng đại, chỉ nghe cho vui thôi.

*

Khi trời sắp tối, cuối cùng cũng đến nơi, ba người lần lượt xuống xe, đi về phía quán bar không xa.

Trên đường có bốn hàng dấu chân, đã gần như bị tuyết rơi sau đó che lấp, Amuro Tooru nhớ lại tình hình tuyết rơi vừa rồi, kết luận: Chắc là mới đến đây không quá mười lăm phút.

"Leng keng" tiếng chuông cửa lại vang lên, Amuro Tooru nhanh chóng quan sát xung quanh quán bar, trông rất bình thường.

Sau khi Vodka lấy chìa khóa từ người pha chế, Amuro Tooru đi theo sau Gin và Vodka, lên tầng hai.

Cầu thang tầng hai đối diện với một cánh cửa, Vodka đi trước, cắm chìa khóa, mở cửa, để Gin và Amuro Tooru đi vào trước.

Căn phòng không bật đèn, nguồn sáng hoàn toàn đến từ ánh lửa của lò sưởi, và ánh đèn đường hắt vào từ cửa sổ sát đất duy nhất được vén rèm.

Đây là lần đầu tiên Furuya Rei gặp Whisky.

Một bóng dáng cao ráo mặc đồ đen đứng trước cửa sổ sát đất, lưng thẳng tắp, mặc dù trong phòng ấm áp, nhưng cậu chỉ mặc áo phông đen ngắn tay khiến người ta nhìn vào vẫn cảm thấy lạnh lẽo, làn da lộ ra ngoài trắng đến chói mắt.

Tay trái cậu ta cầm một thanh kiếm Nhật, quay lưng về phía cửa, hơi ngẩng đầu, ngắm tuyết rơi bên ngoài cửa sổ, mái tóc đen sau gáy lắc lư nhẹ nhàng. Cậu ta chắc chắn đã nghe thấy tiếng họ bước vào, nhưng không quay đầu lại.

Mảnh khảnh, đó là ấn tượng đầu tiên của Furuya Rei về người này, không giống bất kỳ thành viên có mật danh nào anh từng gặp, nhưng sự cảnh giác trong lòng anh không hề biến mất.

"Whisky." Gin bên cạnh gọi mật danh của người đó.

Lúc này, người đó mới chậm rãi quay người lại, nhìn về phía họ.

Một khuôn mặt hoàn toàn mang nét Á Đông, cậu ta đứng ngược sáng, ánh đèn ngoài cửa sổ chiếu vào khiến mái tóc cậu ta như tỏa sáng, khuôn mặt trắng nõn, ngũ quan tinh xảo.

Điều khiến người ta chú ý đầu tiên là đôi mắt, đôi mắt xám của cậu ta dù ngược sáng vẫn ánh lên tia sáng yếu ớt, như những vì sao nhỏ.

Điều thứ hai mà người ta chú ý đến là vết sẹo dọc ở khóe miệng, hình như bị vật sắc nhọn cứa vào, cũng như thể chia đôi khí chất của người này, thêm vào đó vài phần nguy hiểm.

Thật trẻ... Furuya Rei thầm cảm thán, nếu không có vết sẹo đó thì khuôn mặt này nói là học sinh cấp ba cũng tin.

Vừa nghĩ như vậy, Furuya Rei đột nhiên chạm phải đôi đồng tử xám ấy, Whisky đang nhìn anh, anh nín thở.