Hôm sau, Lâm Phong được một đoàn Thánh Điện Kỵ Sĩ hộ tống đến học viện Ân Tư Đặc, nơi đây được xem là Học viện Ma pháp số một của Ngọc Lan Đại lục, có thâm niên đã mấy nghìn năm. Lâm Phong đi vào học viện cũng không cần trải qua điển lễ gì, chỉ một thời gian ngắn làm việc với quản lý học viện là đã được xếp vào học ở những lớp tốt nhất, ngay cả chỗ ở của Lâm Phong cũng là một tòa lầu các nguy nga nằm cách biệt với ký túc xá các học viên còn lại. Điều này cũng dễ hiểu bởi vì học viện Ân Tư Đặc nằm dưới sự quản lý của Quang Minh giáo đình, với thân phận của Lâm Phong bây giờ không được đặc cách mới là lạ.
Thế là Lâm Phong bắt đầu trải qua quá trình học tập tại học viện Ân Tư Đặc. Tại đây, 28 ngày đầu tháng đều có lớp học, chỉ có hai ngày cuối không có.
Địa hệ ma pháp là từ 8 giờ sáng đến 10 giờ sáng, hỏa hệ là từ 10 giờ 30 cho đến 12 giờ 30, thủy hệ là buổi chiều từ 2 giờ đến 4 giờ, phong hệ là 4 giờ 30 đến 6 giờ 30, lôi hệ là từ 7 giờ đến 9 giờ tối, quang minh hệ là muộn nhất từ 9 giờ 30 đền 11 giờ 30 khuya.
Học sinh bình thường chỉ học 2 giờ trên ngày, riêng Lâm Phong phải học đến 6 giờ do nắm giữ ba hệ nguyên tố thân hòa lực, siêu cấp thiên tài. Lâm Phong cũng tuân thủ quy tắc bởi vì đây là thứ hắn muốn trải nghiệm.
Lớp học đầu tiên là địa hệ ma pháp, nơi học là phòng học địa hệ cấp 1, Lâm Phong đến sớm nhất, lựa chọn vị trí ở phía trước. Đến 8 giờ, trong phòng học đã đến hơn 50 tên học viên.
“ Chào mọi người, ta là Ôn Địch, là giáo viên dạy địa hệ Ma pháp của các ngươi. Hôm nay, lớp ta có thêm hơn 20 học viên mới, ta xin mời các em học viên mới tự giới thiệu về bản thân để mọi người cùng biết nhau nào” một vị trung niên nhân tóc nâu cười nói.
Từng người học viên mới bắt đầu giới thiệu về bản thân mình.
“ Ta tên Khắc Lôi, đến từ Thần Thánh Đồng Minh” Lâm Phong cũng đi lên phía trước và giới thiệu ngắn gọn bản thân.
Lập tức các học viên trong lớp bắt đầu xầm xì bàn tán về Lâm Phong.
“ Tên đó đến từ Quang Minh Giáo đình đó”
“ Đúng rồi, tên đó không cần trắc thí mà vẫn được vào học, chắc là đi cửa sau rồi”
“ Suỵt, tên đó có chỗ dựa lớn lắm, nói to quá hắn nghe không khéo mang họa”
Lâm Phong âm thầm mỉm cười khi nghe cả lớp xì xầm bàn tán về mình.
“ Ta tên Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc, đến từ Thần Thánh Đồng Minh” một cậu bé tóc nâu, thân hình cao lớn bước lên trước nói.
Lâm Phong quan sát một lượt cậu bé tóc nâu, bất giác nhìn xuống chiếc nhẫn hình rồng trên tay cậu bé.
“ Đây chính là Bàn Long giới chỉ, không sai, nhân vật chính đã xuất hiện. Xem ra kế hoạch của ta cũng nên bắt đầu được rồi”
Lâm Phong sở dĩ để tâm đến thế giới Bàn Long này và gửi một tia nguyên thần đến đây bởi vì hắn biết đây là một thế giới mà cường giả dựa vào tinh hồn lực và cảm ngộ pháp tắc làm chủ yếu sức chiến đấu, Lâm Phong đã chưởng khống 3000 đại đạo, phá giải huyền ảo, hợp nhất huyền ảo của từng loại pháp tắc đối với hắn mà nói không gì dễ bằng. Ngoài ra, có sự trợ giúp của Huyễn Hồn Châu, một kiện Hỗn Độn Chí Bảo, linh hồn lực của Lâm Phong sẽ ngày càng cường đại theo thời gian.
Lâm Phong chọn chủ tu 4 loại nguyên tố Địa, Hỏa, Thủy, Phong cũng là do biết trước kịch tình cốt truyện, Lâm Lôi sở dĩ quật khởi là do tu luyện 4 loại nguyên tố này và có linh hồn biến dị mà sau này chuyển hóa thành hỗn độn pháp tắc, phá vỡ bình chướng vũ trụ, trở thành Chưởng Khống Giả.
Muốn có linh hồn biến dị đối với người khác là không thể nào nhưng đối với Lâm Phong đã nắm giữ Linh hồn pháp tắc một cách thấu triệt thì không quá khó khăn. Con đường hắn phải đi trong thế giới này hắn đã vạch ra cụ thể, tuy nhiên hắn cũng không muốn vội vàng thực hiện mà cứ để cho thuận theo tự nhiên, hắn muốn trải nghiệm nhân sinh một cách cụ thể nhất, đây cũng là lý do quan trọng nhất mà Bản Tôn Lâm Phong muốn cho tia nguyên thần này hoàn thành.
Lớp học Địa hệ Ma pháp kết thúc, Lâm Phong nghỉ ngơi nửa giờ sau đó tiến vào lớp học Hỏa hệ, cũng như lớp địa hệ, học viên đầu tiên là làm tự giới thiệu, sau đó giáo viên Hỏa hệ ma pháp thao thao bất tuyệt một phen Hỏa hệ Ma pháp uy lực, hơn một giờ về sau, mới bắt đầu giảng giải Hỏa hệ Ma pháp nguyên lý cùng đơn giản một chút Sơ cấp Ma pháp chú ngữ.
Lâm Phong lắng nghe say sưa không thấy làm chán, dạng này làm hắn hoài niệm hồi học sinh của mình ở kiếp trước. Học xong lớp Hỏa hệ hắn ăn cơm trưa rồi về phòng mình bắt đầu tu luyện Ma pháp vừa học được.
4 giờ 30 chiều, Lâm Phong tiến vào lớp học Phong hệ.
" Chào mọi người. Ta là Đặc Lôi, học viên năm 6 tại học viện. Từ hôm nay trở đi, ta sẽ phụ trách dạy Phong hệ ma pháp cho các ngươi. Ta ở tại túc xá số 0298, nếu các ngươi sau mỗi khóa có điều gì nghi vấn thì cứ đến tìm ta" một thanh niên tóc vàng óng vui vẻ cười nói.
Học viên năm 6 chính là cấp sáu Ma pháp sư, đã có thể xin tốt nghiệp học viện, đương nhiên bọn họ có tư cách dạy học viên năm 1, năm 2 như bọn Lâm Phong.
Cũng là tiết mục giới thiệu bản thân xong xuôi, Đặc Lôi bắt đầu bước vào bài giảng. Lâm Phong dựa vào linh hồn lực cường đại có thể thấy được bên cạnh Lâm Lôi có một linh hồn mờ ảo của một lão già râu tóc bạc phơ, đang quơ tay múa chân trong rất vui vẻ.
“ À Lâm Lôi, có tên tiểu tử tóc vàng luôn nhìn về phía ngươi, tên tiểu tử này cũng khá quen mắt, hình như hồi sáng lớp địa hệ có học nữa. Thật không nghĩ tới có đứa trẻ cũng giống như ngươi có thiên phú song hệ Ma pháp, giới trẻ ngày nay thật là nhân tài lớp lớp à nha” Đức Lâm Kha Ốc Đặc thấy Lâm Phong nhìn về phía Lâm Lôi thì khả nghi nói.
Lâm Lôi cơ bản không nghe Đức Lâm Kha Ốc Đặc nói chuyện, hắn đang chăm chú nghe giáo viên Đặc Lôi giảng giải về Phong hệ Ma pháp.
“ Phong hệ cấm kỵ ma pháp Hủy Diệt Phong Bạo là tối cường hủy diệt ma pháp. Lại còn có cấm kỵ ma pháp Thứ Nguyên Chi Nhận trong truyền thuyết cũng là tối cường đơn thể công kích ma pháp” Đặc Lôi giọng cao vυ't nói.
Nhận thấy hai đòn này lợi hại, Lâm Phong cũng thầm quyết định về sau sẽ dùng nhiều hai đòn này để đối địch. Ma lực của hắn thì không bao giờ sợ thiếu, dùng những đòn cấm thuật này thì thích hợp nhất.
Thời gian trôi đi, chớp mắt Lâm Phong đã học ở Học Viện Ân Tư Đặc đã được ba tháng rồi. Trong ba tháng này, Lâm Phong thường xuyên đi nghe giảng nên Ma pháp nguyên lý cơ bản hắn đã hoàn toàn hiểu hết, cái hắn thiếu nhất hiện giờ chính là thực chiến, vận dụng Ma pháp. Vì vậy hắn quyết định đi đến ngọn núi phía sau học viện Ân Tư Đặc để lịch luyện khả năng Ma pháp của bản thân.
Thân mặc lam sắc trường bào, Lâm Phong tuấn lãng chạy như bay về phía ngọn núi. Trên đường đi hắn gắp không ít học viên của học viện, có những học viên năm 5, năm 6 cưỡi ma thú ra vẻ rất đắc ý.
Tại Ân Tư Đặc Học viện, người có ma thú riêng đích xác là khá nhiều. Trừ các ma pháp sư mà Ân Tư Đặc Học viện đặc biệt mời đến ra, thì còn có 1 số học viên năm 5, năm 6. Đám học viên này mua được Linh hồn khế ước quyển trục, thu phục ma thú đem làm tọa kỵ.
“ Xem ra mình cũng nên kiếm một con ma thú để làm tọa kỵ, thế giới Bàn Long này thì cưỡi rồng là oai nhất nhỉ” Lâm Phong âm thầm suy tính.
Thế là từ đó, Lâm Phong thường xuyên ra sau núi tu luyện. Với linh hồn lực càng ngày càng cường đại, cảm ngộ pháp tắc thì dễ dàng vô cùng, Lâm Phong chỉ còn việc minh tưởng để tích lũy ma lực và cường hóa thân thể. Trong thời gian hơn nửa năm, Lâm Phong đã tu luyện đến cấp 5 Ma pháp sư, thân thể của hắn về độ cường hãn đã có thể so sánh với Thánh Vực chiến sĩ.
“ Chào Lâm Lôi, ngươi chuẩn bị lên núi tu luyện à?” Lâm Phong đang đi xuống núi thì từ đằng xa đã thấy bóng người cao lớn của Lâm Lôi đang đi lên nên chào hỏi.
“ Chào Khắc Lôi, ngươi tu luyện xong rồi hả?” Lâm Lôi cũng cười vui vẻ.
“ Ừ, ta mới vừa luyện xong, muốn về phòng nghỉ ngơi một chút”
“ Uhm, chào nhé”
Hơn nửa năm nay, Lâm Phong đi lên núi tu luyện cũng hay gặp Lâm Lôi, vì cùng học một lớp nên Lâm Phong cũng chào hỏi, nói chuyện mấy câu.
Khi thân ảnh của Lâm Phong đã khuất hẳn, Đức Lâm Kha Ốc Đặc từ trong giới chỉ bay ra, mở miệng nói với Lâm Lôi.
“ Lâm Lôi, con biết lý lịch tên Khắc Lôi này không?”
Lâm Lôi hơi ngạc nhiên hỏi: “ Có gì sao Đức Lâm gia gia?”
“ Tên nhóc Khắc Lôi này mới chín tuổi mà đã đạt đến Ma Pháp sư cấp 5 rồi” Đức Lâm Kha Ốc Đặc cảm thán.
Lâm Lôi nhảy dựng lên “ Đức Lâm gia gia, người không nhìn lầm chứ”.
“ Ma lực của hắn ba động, rõ ràng là cấp 5, ta không lầm đâu, con biết lai lịch tên này không?” Đức Lâm Kha Ốc Đặc nói.
“ Thật không thể tưởng tượng được, con mới chỉ đạt cấp 2 Ma Pháp Sư vậy mà Khắc Lôi... hắn đã cấp 5 rồi”
“ Con chỉ biết hắn tới từ Thần Thánh Đồng Minh... À, nghe nói hắn là người của Quang Minh Giáo đình, thế lực không hề nhỏ. Hắn không cần trắc thí mà vẫn vào học được học viện, hắn không ở ký túc xá mà có nơi ở riêng” Lâm Lôi ôn tồn nói.
“ Ta đoán tên này là thiên chi kiêu tử của tầng lớp cao trong Quang Minh giáo đình, bọn họ có thiên tài cỡ này, quả thật ghê gớm. Lâm Lôi, con cũng đừng tự ti về bản thân, ta tin tưởng nếu con quyết tâm sẽ có lúc vượt qua tên đó” Đức Lâm Kha Ốc Đặc khích lệ Lâm Lôi.
“ Con biết rồi Đức Lâm Gia gia” Lâm Lôi nắm chặt bàn tay, ánh mắt đầy quyết tâm.
Lâm Phong vẫn không hề hay biết cuộc nói chuyện của Lâm Lôi và Đức Lâm Kha Ốc Đặc về hắn, mà nếu biết hắn cũng không quan tâm, bởi vì ngày mai là ngày kiểm tra Cấp độ cuối niên khóa, đến lúc đó cấp độ của hắn chắc chắn bị giáo viên học viện phát hiện. Hắn không muốn nổi tiếng cũng khó.
Vài ngày sau đó, tại Ân Tư Đặc Học Viện.
Sau khi ăn sáng xong, Lâm Phong bắt đầu xuất phát đi lên núi tu luyện.
“ Đó là Khắc Lôi, là siêu cấp thiên tài nghìn năm có một của Học viện chúng ta đấy, mới chín tuổi đã là Ma pháp sư cấp 5 rồi” phía trước cách đó không xa truyền đến thanh âm rõ ràng.
Lâm Phong theo hướng âm thanh nhìn lại, chỉ thấy nhóm ba cô gái khoảng mười bảy mười tám tuổi cùng nhau nhỏ giọng nói, cũng nhìn chăm chú về phía Lâm Phong, khi thấy Lâm Phong nhìn về phía mình, ba cô gái cười tươi có chút tỏ vẻ ngượng ngùng e ấp.
“ Năm nay Học viện chúng ta xuất hiện hai siêu cấp thiên tài, đó là Khắc Lôi và Địch Khắc Tây, Khắc Lôi là người này, mới chín tuổi đã là Ma pháp sư cấp 5, Địch Khắc Tây cũng mới chín tuổi đã là Ma pháp sư cấp 4” hai học viên nam năm 5, năm 6 chỉ chỏ về phía Lâm Phong.
“ Ta thấy Địch Khắc Tây chả là gì so với tên Khắc Lôi này cả, muốn từ Ma pháp sư Trung cấp lên Cao cấp không phải là chuyện đơn giản. Tên Khắc Lôi này đã làm được chứng tỏ thiên tư của hắn vô cùng khủng bố, được gọi là Siêu cấp thiên tài cũng không ngoa”
“ Ngươi nói có lý”
Từ ba hôm trước Lâm Phong đã chuyển sang học với các học viên năm 5, thành tích của hắn đã lan truyền khắp Học viện Ân Tư Đặc, không ai không biết. Các học viên đua nhau bàn tán tin tức về Lâm Phong, tìm hiểu đời tư của hắn, làm cho Lâm Phong bây giờ đi đến đâu cũng bị mọi người bàn luận sôi nổi.
Ở Học viện Ân Tư Đặc nếu học viên đạt đến Ma Pháp sư cấp 5 thì sẽ được đi ra ngoài lịch luyện một thời gian, đa số học viên sẽ chọn đi đến Ma Thú Sơn Mạch, nơi đây cách Học viện chỉ khoảng 100 dặm. Lâm Phong tất nhiên cũng được các học viên năm 5, năm 6 mời tham gia cùng với bọn họ đến Ma Thú Sơn Mạch nhưng hắn đều từ chối hết. Lâm Phong biết rất rõ độ nguy hiểm của Ma Thú Sơn Mạch, nơi này không những nhiều ma thú cấp độ cao mà nguy hiểm nhất chính là con người ám toán lẫn nhau để giành tài nguyên. Trong Ma Thú Sơn Mạch, chuyện cướp gϊếŧ lẫn nhau diễn ra hằng ngày, đi trong sơn mạch này tốt nhất là không tin tưởng một người nào. Vì vậy Lâm Phong cũng không vội vàng, hắn quyết định sẽ học tập ở Học Viện Ân Tư Đặc thêm thời gian 3 năm nữa rồi mới xuất phát đi đến Ma Thú Sơn Mạch.