Họ Ly Lực thì đỡ hơn một chút, có lẽ vì thịt không ngon, ăn vào cũng không có tác dụng gì đặc biệt, nên thoát khỏi cảnh trở thành nguyên liệu nấu ăn, chỉ là một loài dị thú bình thường. Nhưng hai người bên cạnh bà chủ Ứng này, linh lực dồi dào, thâm sâu khó lường, Lý Hồi còn nghe thấy bà chủ Ứng gọi một người trong số đó là "Kim Ô", đó chính là thần điểu thượng cổ!
Lý Hồi và Lý Đình áp lực như núi, sợ bọn họ tò mò không biết thịt Ly Lực có ngon không.
Thực ra Trọng Minh chỉ muốn xem thử họ định làm thế nào, còn Kim Ô thì quan tâm đến việc quán nướng của mình có được trang trí theo ý muốn hay không.
"Hai người đừng có đứng ngây ra đó nữa, trên xe còn có biển hiệu tôi đặt làm, ra phụ khiêng vào đi." Ứng Linh Lung vội vàng sai hai người họ ra ngoài.
Ứng Linh Lung đặt làm một tấm biển hiệu trên Sơn Hải thương thành, có một cửa hàng bán đồ gỗ nhận làm biển hiệu. Chủ quán là cây Mê Cốc thành tinh, sống bằng nghề buôn bán với hàng xóm trên núi đã nhiều năm, khá là khó tính.
Biển hiệu được làm bằng gỗ Mê Cốc, trên gỗ có hoa văn màu đen, Ứng Linh Lung chọn sơn màu vàng kim, nền đen chữ vàng, bốn chữ lớn [Sơn Hải Thực Đường] được viết bằng kiểu chữ rồng bay phượng múa.
Ở quán buffet, Ứng Linh Lung vừa ăn thịt nướng do Kim Ô nướng, vừa gõ bàn phím như bay, mặc cả xuống còn 200 đồng, còn được tặng kèm rất nhiều cành hoa Mê Cốc.
Hoa Mê Cốc này cũng có điểm đặc biệt, nó có thể tự phát sáng, nghe nói đeo loại hoa này trên người sẽ không bị lạc đường. Ứng Linh Lung thích đặc điểm phát sáng của nó, quấn hoa lên biển hiệu, chẳng phải là tiết kiệm được tiền làm hộp đèn và tiền điện sao?
Người khác nhìn vào sẽ tưởng đó là đèn hình bông hoa.
Ứng Linh Lung sờ từng bông hoa Mê Cốc sáng lên như bóng đèn nhỏ, lẩm bẩm cầu nguyện: "Mong cho những người xung quanh đều lạc đường đến quán của tôi."
Anh em Ly Lực mang theo cả biển hiệu đến đây, chủ yếu là vì vận chuyển trên Sơn Hải thương thành đều do Đế Giang độc quyền, Ly Lực cũng được Đế Giang đưa đến gần đây, rồi mới lái xe đến, tiện thể mang theo cả biển hiệu.
Độc quyền ngành vận chuyển, thảo nào Đế Giang giàu nứt đố đổ vách, có thể tài trợ cả app.
Nhìn Trọng Minh nhẹ nhàng nâng tấm biển hiệu nặng trịch bằng một tay, Kim Ô cung kính đưa cho anh ta một chiếc búa, Ứng Linh Lung mới yên tâm quay vào quán, dặn dò anh em Ly Lực một số chi tiết.