Mọi Người Đều Nghĩ Tôi Là Thế Thân

Chương 32

Trang bị của cung thủ không bằng đối phương, mà đối thủ lại là hai cao thủ chuyên chơi bạo lực. Chỉ vài chiêu, anh ta đã bị hạ gục.

[Cung thủ này làm cái trò gì vậy?]

[Xông lên để bị đánh, chắc muốn AFK* đây mà.]

*Treo máy, nằm không mà thắng

[AFK thì đừng nói…]

Yến Thanh cũng nhìn ra ý định cố ý tự sát của cung thủ, chắc chắn anh ta chỉ muốn AFK.

Nhưng đánh xếp hạng ngẫu nhiên mà, gặp kiểu đồng đội nào cũng có thể xảy ra, không nên quá khắt khe với đồng đội random, nên Yến Thanh cũng không giận.

Yến Thanh hạ gục hai người chơi tên đỏ đó. Trùng hợp là, trên mộ của một tên lại mọc lên một bông hoa hồi sinh màu xanh.

Nghiêm Luật còn muốn được hồi sinh, cho nên Yến Thanh nhặt hoa lên, nhấn sử dụng.

Đọc thanh kỹ năng xong, xác chết của cung thủ vẫn còn bốc khói, thì anh ta lại đứng thẳng trước mặt Yến Thanh.

Cung thủ: "Lại là tôi!"

Nghiêm Luật: "..."

Tại sao không phải là tôi!

[Hahaha vẫn là anh ta.]

[YL: Cầu xin cho tôi được hồi sinh đi!]

[Cả hai đều bất lực, hài chết mất!]

Ban đầu, khán giả thấy cung thủ cố tình đi hiến chiến ý cho kẻ địch cũng có chút chướng mắt, nhưng tình huống này lại làm bọn họ cảm thấy khá hài hước.

Một đồng đội cùng đội an ủi Nghiêm Luật, bảo hắn đợi thêm một chút, biết đâu lần tới sẽ là hắn; sau đó lại bảo cung thủ, hồi sinh rồi thì chiến đấu tiếp, đúng không.

Câu này giống như "Đã đến rồi thì ở lại đi." cung thủ thở dài một hơi, chấp nhận số phận, nhặt trang bị Yến Thanh đưa.

Lúc này bọn mã phỉ xuất hiện, Yến Thanh đi về phía điểm mã phỉ.

Cung thủ hỏi: "Người anh em, cậu định đi đánh mã phỉ à?"

Yến Thanh "ừm" một tiếng.

"Đánh mã phỉ tốt mà." Cung thủ nói: "Tôi thích đánh mã phỉ nhất."

Mọi người đã nhìn rõ bản chất muốn AFK của cung thủ này, thấy anh ta nói nghe rất nhiệt tình, ai nấy đều không biết nói gì, làm như không ai biết anh ta chỉ muốn đi tìm chết ấy.

Những người chơi như cung thủ này, đi theo chỉ để "tặng chiến ý" cho người khác mà thôi, nhưng Yến Thanh cũng không ngăn cản.

Có thêm đồng đội sẽ giúp cậu thu hút hỏa lực, nên cũng không cảm thấy phiền, thậm chí còn cho đồng đội thêm trang bị để bọn họ mạnh hơn.

Lúc này, trang bị của cung thủ đã khá tốt, đủ để chống chọi với kẻ địch có tên đỏ trong vài giây. Trong thời gian đó, Yến Thanh có thể dễ dàng lấy thêm chiến ý.

Địa điểm của bọn mã phỉ đã thành một mớ hỗn chiến, Yến Thanh lén lút tiến tới để "đυ.c nước béo cò".

Đương nhiên, cung thủ vui vẻ "tặng mạng".

Biến thành một đống tro xám trên bản đồ, cung thủ thở dài: "Lại chết rồi, buồn quá đi!"

Mọi người trợn mắt: [Buồn mà sao giọng lại vui thế?]

[Cái tên này, chết nhanh như thế, không sợ chút nữa lại bị streamer gọi hồn dậy à?]

[Hahaha, nếu gọi hồn dậy nữa chắc YL sẽ phát điên mất!]

Yến Thanh dựa vào việc nối chiến ý không gián đoạn, kéo trận đấu, quét sạch đám người ở điểm bọn mã phỉ.

Nhưng cậu không tìm được hoa cam trên người đám tên đỏ này, muốn hồi sinh Nghiêm Luật chỉ có thể nhặt hoa lam.

Thấy Yến Thanh nhặt xong đồ lại bắt đầu đi nhặt hoa, cung thủ lẩm bẩm: "Kéo kiếm khách đi, đừng kéo tôi..."