Mọi Người Đều Nghĩ Tôi Là Thế Thân

Chương 17

Dù không ưa tên thích khách này, đao khách số 2 cũng miễn cưỡng nghe theo, thầm nghĩ nếu cần thiết sẽ tự mình linh hoạt ứng biến.

Như Yến Thanh đã dự đoán, đến vòng áp chót vẫn chưa có ai đánh nhau. Tình hình như thể đang so xem ai mang nhiều băng gạc và thuốc hơn.

Thích khách thúc giục Yến Thanh và đạo khách số 2 ra tay tiêu diệt người chơi.

Bọn họ vừa hành động, những người chơi đơn lập tức bỏ chạy, không ai dám đánh lại vì sợ mất máu, tụt hạng. Đến giai đoạn này, sống thêm một giây có thể tăng vài hạng, kiếm thêm điểm.

Yến Thanh và đao khách số 2 cứ thế thu hoạch từng người chơi lẻ, như thái rau chặt chuối. Vì quá dễ dàng, không có thử thách, nên cảm giác lại kém phần kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chơi không đủ "đã".

Ván này, ba người bọn họ tất nhiên giành hạng nhất, "ăn gà".

Tuy ăn gà, nhưng bình luận đều cho là xem Yến Thanh chơi một mình vẫn thích hơn. Bọn họ dặn cậu lần sau nếu gặp đội trưởng chỉ huy kém như vậy, đừng để ý làm gì.

Yến Thanh cười nhẹ, không nói gì, mở ván game thứ hai.

Ván này đúng ý khán giả, trong đội không ai nói gì, Yến Thanh tự chơi theo cách mình thích.

Giống như ván trước, cậu nhảy dù xuống, lặng lẽ hạ từng người chơi đơn để thu thập trang bị.

Sau vòng đầu tiên, trang bị tím của Yến Thanh gần như đã đầy đủ. Cậu rời khu vực, bắt đầu chạy độc.

Trên đường đi, cậu nhìn thấy từ xa có một đội người chơi đang tiến đến. Dừng lại một chút, cảm thấy khoảng cách hơi xa, cậu do dự không biết có nên đi "thu hoạch" hay không. Đúng lúc đó, đội kia cũng phát hiện ra cậu, dùng kỹ năng nhẹ nhàng áp sát.

Thấy người dẫn đầu, Yến Thanh lập tức cười cười.

Trùng hợp như vậy, lại là thích khách ván trước.

Thích khách chạy trốn rất nhanh, phía sau là bốn đồng đội.

Tư thế đầu tàu như thế, xem ra lần này cậu ta cũng là đội trưởng chỉ huy.

Rõ ràng thích khách cũng nhận ra Yến Thanh, mang theo chút ác ý, bật mic toàn màn hình, đắc ý nói: "Người anh em, trang bị tím của cậu nhiều quá, nhường cho tôi đi nhé. Xin lỗi nha, tôi phải tiễn cậu đi trước rồi, ai bảo lần này chúng ta không chung đội."

Nói xong, cậu ta vung hai con dao găm tấn công Yến Thanh.

Cốt lõi của thích khách là kỹ năng tàng hình, nhưng Yến Thanh nhìn cậu ta lộ mình rõ ràng như vậy, chỉ nhướng mày.

Ngay khi dao găm chạm xuống, Yến Thanh biến mất. Thích khách không bận tâm, nghĩ cậu đang tàng hình để né đòn, vì cậu ta cũng là Thích khách, biết rõ cách chơi.

Cậu ta định dùng kỹ năng ép Yến Thanh hiện hình, nhưng bất ngờ cảm thấy trên cổ lạnh toát. Một bóng dáng nhanh như chớp áp sát lưng cậu ta, lưỡi dao sắc bén cứa qua cổ họng.

Sau đó, thích khách bị Yến Thanh đè xuống đất, dùng mặt cọ sát, toàn bộ quá trình không kịp phản kháng dù chỉ nửa chiêu thức, đã bị Yến Thanh nhanh chóng hạ gục.

Thích khách hoàn toàn sững sờ.

Tiếp đó, cậu ta chỉ biết trơ mắt nhìn Yến Thanh tựa như ma quỷ, lướt qua lại giữa các đồng đội của mình. Tất cả các đòn tấn công nhằm vào cậu đều trượt, tựa như trượt trên băng, hoàn toàn vô hiệu. Cả bốn đồng đội của cậu ta không làm gì được, lần lượt bị cậu tiêu diệt.