Mọi Người Đều Nghĩ Tôi Là Thế Thân

Chương 2

Chi phí điều trị khi đó là tiền bà đi vay khắp nơi. Kẻ gây tai nạn thuê xe, gia đình cũng nghèo đến không có gì, không thể bồi thường hay chi trả viện phí.

Bất hạnh tiếp nối bất hạnh, không lâu sau khi cha mẹ qua đời, người bà già cả của cậu ấy cũng mắc bệnh nặng, chỉ hơn một tháng đã qua đời, để lại một mình nguyên chủ cùng khoản nợ gần ba mươi vạn tệ.

Sau khi bà mất, nguyên chủ bỏ học, một mình đến thành phố làm việc kiếm tiền trả nợ.

Số nợ hơn ba mươi vạn đối với nguyên chủ quả là một con số không nhỏ. Cậu ấy bỏ học từ cấp ba, tính cách hướng nội, không giỏi giao tiếp, xuất thân nghèo khó nên tầm nhìn hạn chế. Những cách kiếm tiền cậu ấy nghĩ ra không nhiều: việc lương cao thì vất vả, việc nhẹ nhàng thì lương thấp, hành trình trả nợ rất khó khăn.

Chủ nợ sợ nguyên chủ quỵt nợ, mỗi tháng đều gọi điện mấy lần thúc ép. Nguyên chủ không có ai nương tựa, áp lực tinh thần vì những cuộc gọi đòi nợ mà ngày càng tăng. Dần dần, cậu ấy cảm thấy cuộc sống chỉ để trả nợ thật sự rất vô nghĩa, không hề có tương lai. Hôm qua, sau khi cúp một cuộc gọi đòi nợ, cậu ấy không chịu nổi áp lực nữa, nhảy xuống hồ tự tử.

May mà được người đi ngang qua nhìn thấy và cứu lên, nhưng lúc tỉnh lại thì linh hồn trong thân xác đã là Yến Thanh.

Không rõ là nguyên chủ không vượt qua nổi mới để cậu mượn xác hoàn hồn, hay cũng như cậu, tỉnh dậy trong cơ thể người khác.

Tất cả những điều này Yến Thanh không có cách nào lý giải.

Một lần nữa, cậu quét mắt qua căn phòng trọ nhỏ bé này, cuối cùng chấp nhận sự thật mình đã chết vì tai nạn xe, trở thành một người khác. Sau đó, Yến Thanh bắt đầu suy nghĩ về cuộc sống tương lai và khoản nợ hơn ba mươi vạn đè nặng lên vai mình.

Cậu sử dụng cơ thể của nguyên chủ, nên tất cả những vấn đề nguyên chủ để lại đều cần cậu giải quyết.

Nghĩ vậy, ánh mắt Yến Thanh rơi vào chiếc máy tính bên cạnh.

Thời đại của internet, livestream đang rất thịnh hành.

Nửa năm trước, một tựa game đối kháng mà nguyên chủ yêu thích vừa cập nhật chế độ chơi mới. Cậu ấy dùng lương một tháng của mình để mua một chiếc máy tính cũ, mỗi tối sau khi tan làm đều thức khuya livestream chơi game, nhận cày thuê để kiếm thêm tiền.

Cậu ấy từng mơ về một ngày nào đó phòng livestream của mình sẽ trở nên nổi tiếng, khi ấy, chỉ cần ngồi trước máy tính mỗi ngày chơi game vài tiếng đồng hồ là đã có tiền đổ về tài khoản, không còn phải lo lắng về nợ nần nữa.

Đáng tiếc, giấc mơ vẫn chỉ là giấc mơ. Dù ở bất kỳ ngành nghề nào, những người thành công thực sự chỉ chiếm số ít, ngành livestream cũng không ngoại lệ. Nguyên chủ không có năng khiếu chơi game, việc cày thuê cũng rất cực khổ, chứ đừng nói đến việc kiếm sống nhờ livestream.

Nguyên chủ đã livestream gần hai tháng, mặc dù đã ký hợp đồng với nền tảng nhưng kết quả vẫn không khả quan, đây cũng là một trong những lý do làm cậu ấy rơi vào bế tắc.