Khi trà đã được pha xong, hai người quay lại phòng, không nói chuyện vặt trong nhà nữa, mà kể về ba tháng chàng đi Tô Châu du học, những người và chuyện đã gặp. Kể xong, chàng nhìn ánh mắt trong trẻo của Đậu Hòa, nửa đùa nửa thật nói: "Ngày sau a tỷ cùng ta đi xem thử nhé."
Đậu Bình Yến ở lại viện Lê Hương suốt cả một canh giờ. Nếu không phải đại nương tử sai người đến tìm, e rằng chàng còn nói chuyện với nàng cả đêm.
Đệ đệ vừa rời đi, Đậu Hòa thu dọn căn phòng, ra ngoài nhìn quanh. Đêm dài mênh mông, sân viện vẫn không một bóng người.
Viện Lê Hương rất nhỏ, ngoài Mã di nương và nàng, chỉ còn Xuân Oanh cùng hai bà già hầu hạ di nương. Nhưng tối nay họ đều không có mặt. Tất cả đi đâu hết rồi?
Đậu Hòa đứng dựa vào cửa nhìn sang phòng của Mã di nương, bên trong hoàn toàn không có ánh sáng.
Chẳng lẽ di nương đi ngủ sớm?
Trong lòng Đậu Hòa bỗng dưng dấy lên một cảm giác kỳ lạ khó tả.
Đêm tối trời, nàng bước về phía phòng của Mã di nương. Trước cửa, nàng gọi hai tiếng: "Di nương, di nương..." Không nghe thấy ai trả lời, nàng đành đẩy cửa, bước vào gian phòng tối om.
Ánh sáng từ chiếc đèn l*иg hắt xuống, bất ngờ soi rõ một thi thể nằm sóng soài trên sàn... Đậu Hòa sợ đến cứng đờ người, vội lấy tay bịt miệng lại để không hét lên.
Toàn thân nàng run rẩy, chưa kịp phản ứng thì một bàn tay bất ngờ vỗ lên vai nàng. Nàng lập tức hét lên, chân nhũn ra ngã xuống đất, hai tay vung loạn xạ: "Ta không thấy gì... Ta không thấy gì hết!"
"Ta đây!"
Người đó vội ngồi xổm xuống bịt miệng nàng lại. Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Đậu Hòa mở bừng mắt, hóa ra là Mã di nương. Mã di nương hạ thấp giọng, ra hiệu cho nàng không được lên tiếng, sau đó lặng lẽ khép cửa lại.
Đậu Hòa sợ hãi đến mức không đứng dậy nổi. Trong khi đó, Mã di nương mò mẫm vào trong phòng, không biết đang tìm kiếm gì. Một lát sau, bà trở ra, nắm chặt tay nàng, vẻ mặt đầy lo lắng: "Hòa tỷ nhi, mau, mau đi với ta! Nhà họ Đậu không thể ở lại được nữa!"
...
Thi thể bà lão nằm sóng soài trên sàn, vẻ mặt kinh hoàng và vội vã của Mã di nương khiến Đậu Hòa bàng hoàng. Nàng theo bản năng mà sợ hãi tột độ.
Chẳng lẽ di nương gϊếŧ người rồi sao?
Mã di nương nắm chặt tay nàng, không có ý định giải thích, chỉ kéo Đậu Hòa đi thẳng ra ngoài.
Viện Lê Hương nằm ở phía tây của phủ họ Đậu, ra vài bước là tới cổng hông.