Cá Nhỏ Bị Bắt Về Làm Vợ

Chương 8: Bóng Tối Rình Rập

Ánh lửa bập bùng soi sáng khuôn mặt tuấn tú của Lam Tư, hằn lên những đường nét góc cạnh, nam tính. Hắn đang chăm chú mài một mũi tên bằng đá, ánh mắt tập trung, đôi mày nhíu lại như đang suy tư điều gì.

Diệp Vũ ngồi bên cạnh, tay mân mê chiếc vòng cổ bằng răng sói mà Lam Tư tặng. Ánh lửa phản chiếu lên viên đá xanh lam, tạo nên những tia sáng lấp lánh, huyền ảo. Cậu ngắm nhìn Lam Tư, trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp, bình yên.

Từ khi đến bộ lạc Hổ Xanh, cuộc sống của Diệp Vũ đã thay đổi rất nhiều. Không còn những ngày tháng chạy trốn tang thi đầy sợ hãi, không còn những bữa ăn đạm bạc, tạm bợ. Thay vào đó là những ngày tháng bình yên, được Lam Tư yêu thương, chiều chuộng, được mọi người trong bộ lạc chào đón, quý mến.

Tuy nhiên, ẩn sâu trong sự bình yên ấy, Diệp Vũ vẫn cảm nhận được một sự bất an mơ hồ. Cậu không biết thế giới thú nhân này còn ẩn chứa những nguy hiểm gì, cậu cũng không biết liệu cuộc sống hạnh phúc này có thể kéo dài mãi mãi hay không.

"Lam Tư..." Diệp Vũ lên tiếng, phá vỡ sự im lặng.

Lam Tư ngẩng đầu lên, nhìn Diệp Vũ với ánh mắt dịu dàng: "Sao vậy? Em không ngủ được à?"

Diệp Vũ lắc đầu: "Không phải. Em chỉ... hơi lo lắng."

"Lo lắng gì?" Lam Tư nhíu mày.

"Em không biết nữa." Diệp Vũ thở dài, "Em chỉ cảm thấy... hình như có chuyện gì đó sắp xảy ra."

Lam Tư đặt mũi tên xuống, tiến lại gần Diệp Vũ, ôm cậu vào lòng: "Đừng lo lắng. Có ta ở đây rồi, sẽ không có chuyện gì xảy ra với em đâu."

Diệp Vũ tựa đầu vào ngực Lam Tư, lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ của hắn. Giọng nói trầm ấm của Lam Tư như một liều thuốc an thần, xua tan đi nỗi bất an trong lòng cậu.

"Ừm." Diệp Vũ khẽ đáp, nhắm mắt lại, tận hưởng sự ấm áp và bình yên trong vòng tay Lam Tư.

Nhưng Diệp Vũ không biết rằng, dự cảm của cậu là đúng. Ngay lúc này, ở một nơi nào đó trong khu rừng rậm rạp, một âm mưu đen tối đang được ấp ủ.

***

Trong một hang động tối tăm, ẩm ướt, một nhóm thú nhân đang tụ tập. Ánh lửa bập bùng soi rõ khuôn mặt dữ tợn của chúng. Đó là những thú nhân thuộc bộ lạc Sói Đen, kẻ thù truyền kiếp của bộ lạc Hổ Xanh.

"Tộc trưởng, chúng ta phải làm gì bây giờ?" Một tên thú nhân Sói Đen lên tiếng, giọng nói đầy căm phẫn. "Lam Tư đã cướp mất vùng săn bắn của chúng ta, còn gϊếŧ chết nhiều chiến binh của chúng ta. Chúng ta không thể để hắn nhởn nhơ như vậy được!"

Tộc trưởng Sói Đen, một con sói xám to lớn với một bên mắt bị mù, gầm gừ: "Ta biết! Ta hận Lam Tư thấu xương! Ta nhất định phải trả thù cho những chiến binh đã ngã xuống!"

"Nhưng Lam Tư rất mạnh, chúng ta không phải là đối thủ của hắn." Một tên thú nhân khác lo lắng nói.

Tộc trưởng Sói Đen cười khẩy: "Ta đã có kế hoạch rồi. Lam Tư mạnh mẽ, nhưng hắn có điểm yếu. Đó chính là người cá kia."

"Người cá?" Cả đám thú nhân Sói Đen đều ngạc nhiên.

"Đúng vậy." Tộc trưởng Sói Đen gật đầu, "Ta đã nghe nói Lam Tư bắt được một người cá, đang giấu trong bộ lạc. Người cá là loài rất quý hiếm, có thể sinh sản rất nhiều. Nếu chúng ta bắt được người cá đó, chúng ta sẽ có thể..."

Tộc trưởng Sói Đen không nói hết câu, nhưng ánh mắt hắn lóe lên tia tham lam và dâʍ ɖu͙©. Cả đám thú nhân Sói Đen đều hiểu ý hắn. Chúng nhe nanh cười, những tiếng cười man rợ vang vọng khắp hang động.

"Chúng ta sẽ tấn công bộ lạc Hổ Xanh, cướp lấy người cá, và trả thù cho những chiến binh đã ngã xuống!" Tộc trưởng Sói Đen gầm lên, giọng nói đầy sát khí.

"Rống!" Cả đám thú nhân Sói Đen đồng thanh hưởng ứng, những tiếng gầm gừ hung dữ vang vọng khắp khu rừng, báo hiệu một cuộc chiến đẫm máu sắp xảy ra.