Họ bắt đầu phân tích Hứa Thanh Trì, từ ngoại hình, thái độ cho đến các món hàng ở quầy.
Đội trưởng cho rằng quầy hàng có quá ít đồ, lại còn hạn chế mua, thái độ của cô không nhiệt tình, trông không giống người thực sự muốn kinh doanh, có chút kỳ quái.
Người chơi nghề bác sĩ nói: "Dù thế nào, đồ không có vấn đề gì, chúng ta mua được những món này với giá thấp như vậy là điều tốt."
"Tôi cũng nghĩ thế. Anh nói xem, liệu chúng ta có thể mời cô ấy gia nhập đội không?"
Người nông dân vừa nói, cả ba người đồng loạt quay sang quan sát Hứa Thanh Trì.
Hứa Thanh Trì đoán được họ đang thảo luận về mình, nhưng vẫn giữ vẻ bình thản, tiếp tục bận rộn với công việc của mình.
"Anh nghĩ tôi chưa nghĩ đến chuyện đó à? Nhưng mà..."
"Nhưng mà sao?"
"Cô ấy có thể là NPC, anh nghĩ NPC sẽ gia nhập đội của người chơi ư?"
"Không hỏi làm sao biết? Biết đâu được. Hơn nữa, chúng ta có bản đồ trong tay mà..."
"Đừng nói nữa, lại có người tới kìa."
"May mà nơi này ở làng Tây nhỏ, nếu ở trung tâm thị trấn, có lẽ giờ đã xếp hàng dài rồi. Bảo Niệm Niệm và lão Tam nhanh chân lên."
Mặt trời trong tận thế cực nóng thường lặn vào khoảng 7 giờ 30 phút tối.
Lúc này, mặt trời đã lặn xuống đường chân trời, nhiệt độ hạ thấp hơn nhiều, nhưng vẫn dao động trong khoảng 35°C đến 38°C.
Dù đến nửa đêm, nhiệt độ cũng không thấp hơn 35°C.
Thời gian hoạt động bên ngoài của người chơi thường là từ 7 giờ đến 11 giờ tối.
Dù không có đèn, họ vẫn có thể di chuyển nhờ ánh sáng trăng. Một số người chơi có đèn pin để chiếu sáng. Sau 11 giờ, cơ bản không còn ai ra ngoài nữa.
Quầy hàng của Hứa Thanh Trì thực sự nằm ở một nơi khá hẻo lánh, rất ít người đi qua. Đến giờ, cũng chỉ có vài người tìm tới đây.
Lần này, người đến là Vu Yến Nam và đồng đội của anh ta.
Tổng cộng bốn người, ba nam một nữ, trông họ như vừa chạy tới đây, mặt đỏ bừng, nhìn thấy quầy hàng thì không giấu nổi sự mừng rỡ.
"Thật sự có quầy hàng!"
"Tuyệt quá rồi!"
Vu Yến Nam thở phào nhẹ nhõm, trên đường tới đây, anh ta rất sợ quầy hàng đã dời đi hoặc biến mất.
Nhờ mang theo một chai nước quay lại, anh ta đã cứu được mạng của Nhan Ninh. Dù nước đá trên đường đã trở thành nước ấm do nhiệt độ cao, nhưng ít nhất nó đã giải quyết được chỉ số khát nước quá cao của Nhan Ninh. Uống hết nửa chai, cơ thể cô ấy đã hồi phục, điểm thể lực không tiếp tục giảm nữa.
Sau khi nghe Vu Yến Nam kể, cả nhóm lập tức quyết định nhanh chóng tới đây mua nước. Vì quy định hạn chế mua, Nhan Ninh dù yếu ớt cũng phải tự mình đi. Nếu mỗi người có thể mua được một chai nước, họ có thể cầm cự thêm hai ngày nữa.
Ngay cả khi sau này không mua được, ít nhất cũng giành được thêm chút thời gian để họ ra ngoài tìm vật tư vào ban đêm.
Nhìn giá trên bảng đen, hai người chơi nam còn lại mua một chai nước và một que kem.
Vu Yến Nam thấy trong tủ đông có thêm hai cây kem sô cô la, liền động lòng, vội hỏi: "Bà chủ, kem này có tác dụng gì? Giá bao nhiêu điểm?"
Hứa Thanh Trì đáp: "Có thể nhanh chóng tăng điểm thể lực, bổ sung lượng đường cần thiết cho cơ thể, và tăng chỉ số vui vẻ. Cụ thể bao nhiêu thì ăn vào sẽ biết. Giá 8 điểm tích lũy."
Phần giới thiệu không ghi rõ kem sô cô la tăng bao nhiêu điểm thể lực và chỉ số vui vẻ, có lẽ tùy thuộc vào từng người.
Vu Yến Nam muốn mua cho Nhan Ninh, cô ấy rất thích sô cô la và đồ ngọt. Thêm vào đó, sức khỏe cô ấy yếu, lại cảm thấy mình làm liên lụy đến cả đội, khiến tâm trạng không tốt, chỉ số vui vẻ luôn ở mức thấp.
Trong trò chơi, chỉ số vui vẻ tuy không ảnh hưởng trực tiếp như điểm thể lực nhưng vẫn rất quan trọng. Nếu chỉ số vui vẻ quá thấp, người chơi sẽ gặp xui xẻo, khó tìm được vật tư, thậm chí dễ gặp phải sự cố không may.
Nói cách khác, tâm trạng kém có thể khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ.
Kem sô cô la này quả thật rất phù hợp cho Nhan Ninh.
"Tôi mua một cây!"
Vu Yến Nam thanh toán xong, liền đưa cây kem cho Nhan Ninh.
"Ninh Ninh, mau ăn đi, kem tan nhanh lắm."
Nhan Ninh cảm động, cô ấy đã đồng hành cùng Vu Yến Nam một thời gian dài, cũng không khách sáo, cầm lấy cây kem và ăn ngay.
(Có anh người yêu thế này cũng được ghê hen.)