Nhưng cà phê lại đắt.
6 điểm tích lũy, mua được 3 chai nước, mà 1 cốc cà phê cũng chẳng nhiều.
Dùng giá 3 chai nước để đổi lấy 1 cốc cà phê, có vẻ hơi xa xỉ.
Giờ là thời kỳ tận thế, không phải lúc để chú trọng hưởng thụ.
Hơn nữa, điểm tích lũy rất có giá trị.
Hạ Noãn nói: "Que kem 2 điểm còn tăng được điểm thể lực, cà phê 6 điểm có hiệu quả đặc biệt gì không nhỉ?"
Tô Tố: "Đúng! Biết đâu lại có."
Thay vì đoán già đoán non, hỏi thẳng vẫn hơn.
Hạ Noãn: "Bà chủ, cà phê có tác dụng gì không?"
Hứa Thanh Trì đọc phần giới thiệu chi tiết về cà phê: "Uống xong có thể tăng 15 điểm thể lực, mỗi giờ tăng 3 điểm, kéo dài trong năm giờ, đồng thời giảm 5% chỉ số khát nước."
Cà phê tuy không giải khát như nước, nhưng điểm thể lực lại rất quan trọng với người chơi.
Nghe đến việc tăng 15 điểm thể lực, Hạ Noãn và Tô Tố không giấu được sự phấn khích.
Ngày nào họ cũng rơi vào tình trạng thiếu điểm thể lực, mà không có thể lực thì chẳng làm được gì.
Hạ Noãn lập tức quyết định: "Vậy cho tôi một cốc."
Mỗi người mỗi ngày chỉ mua được một phần, hôm nay mua trước rồi tính sau.
Cà phê có thể đổ vào chai để bảo quản, không như que kem phải ăn ngay.
Khi ra ngoài làm nhiệm vụ, mang theo một cốc cà phê sẽ an toàn hơn.
Tô Tố: "Vậy tôi cũng lấy một cốc. Điểm thể lực cứ thiếu suốt, không mua thì hơi tiếc."
Cà phê pha xong được đặt lên giá để nguội, chỉ cần cho vào tủ đông vài phút là thành cà phê đá.
Thấy họ có vẻ không định uống ngay, Hứa Thanh Trì liền tiến hành giao dịch.
"Cảm ơn bà chủ!"
Sau giao dịch, thu nhập của Hứa Thanh Trì lại tăng thêm 12 điểm tích lũy.
Hiện tại tổng thu nhập của cô là 24.
Cách mục tiêu 5000 điểm, vẫn còn khá xa.
Đã bán được 8 món hàng, chỉ cần bán thêm 2 món nữa là có thể hoàn thành nhiệm vụ 1.
Cô mở thông tin của cửa hàng tạp hóa.
Có thể thấy hiện tại cấp độ của cửa hàng là Lv. 0 (kinh nghiệm 8/100).
Hiện tại mỗi lần bán được một món hàng sẽ tăng 1 điểm kinh nghiệm. Để lên cấp 1, cần bán tổng cộng 100 món hàng.
Hứa Thanh Trì suy nghĩ một chút, sau đó mở kho hàng, mua hai que kem sô cô la và đặt chúng vào tủ đông, rồi nhìn về phía họ.
Hạ Noãn: "!!! Kem sô cô la!"
Tô Tố: "???"
Bất ngờ dzị bà dzà???
***
Khi mới vào trò chơi, vận may của Hạ Noãn rất tốt. Điểm truyền tống ban đầu của cô ấy là cửa sau của một nhà kho siêu thị, cửa còn đang mở.
Mặc dù bên trong nhà kho đã bị dọn đi một phần hàng hóa, nhưng vẫn còn lại rất nhiều. Cô ấy phản ứng nhanh nhạy lập tức vào trong rồi khóa cửa lại.
Cô ấy chọn nghề nghiệp là "kẻ trộm," cộng thêm 2 điểm nhanh nhẹn, 1 điểm quan sát, và đi kèm một túi không gian cá nhân.
Túi không gian của cô ấy có dung tích 2 mét khối, có thể chứa khá nhiều đồ, làm cho cô ấy dễ dàng chuyển đi một nửa hàng hóa trong kho.
Những người chơi kém may mắn hơn, điểm truyền tống vào trò chơi chỉ là vùng đất hoang, phải đi rất xa mới tìm được khu dân cư. Khi họ đến nơi, vật tư đã bị cướp sạch.
Ngay cả những người chơi cũng chọn nghề "kẻ trộm" như cô ấy, chưa chắc đã tìm được thức ăn và nước uống, túi không gian của họ toàn chứa những thứ linh tinh vô dụng.
Ngày thứ ba sau khi vào trò chơi, trong lúc đang tìm nơi ở, Hạ Noãn gặp nguy hiểm và được Tô Tố cứu. Hai người vốn đã là bạn bè từ trước, lần này tình cờ tái ngộ trong trò chơi, lập tức quyết định đồng hành cùng nhau. Mấy ngày nay, họ luôn đi chung, chưa từng kết nạp thêm đồng đội.
Tô Tố chọn nghề vận động viên, chạy nhanh, sức mạnh lớn, cộng thêm 2 điểm tốc độ và 2 điểm thể lực. Điểm thể lực của cô ta còn cao hơn người khác 10 điểm, nhưng ngược lại trí lực kém, quan sát yếu, hầu như không có khả năng học tập.
Hạ Noãn vài lần sử dụng túi không gian để vận chuyển, chuyển hết số hàng hóa còn lại trong siêu thị về giấu ở một hầm ngầm bí mật.
Ngoài một số đồ dùng sinh hoạt, còn rất nhiều thực phẩm.
Toàn là những thứ dễ bảo quản như bánh quy, mì ăn liền, và đồ hộp, đủ cho hai người ăn trong một tháng.
Nước uống trong ba lô, nếu tiết kiệm cũng đủ dùng trong một tháng.
Sau một tháng, điểm tích lũy của họ kiểu gì cũng đạt 1000, rất có hy vọng đột phá bảng xếp hạng.
Nhưng điều kiện tiên quyết là phải bảo vệ được số vật tư này.
Lo lắng hầm ngầm bị phát hiện, Hạ Noãn dự định quay lại lấy thêm một ít vật tư. Chọn thời điểm ra ngoài này vì bây giờ trời đang nắng gắt, bên ngoài ít người. Đợi đến khi trời tối, người sẽ dần đông lên.