Chương 42
Ngày hôm nay cô ngủ rất lâu mới tỉnh, khi tỉnh lại hắn đã đi săn về.Chỗ giữa hai chân đau sót khó nhịn, giống như gân cốt chỗ đó bị người ta vừa lăn vừa nặn, từ đầu đến eo tới chân không muốn động, động một cái liền đau không chịu được.
Nick!
Cô cắn răng nghiến lợi nhổ cỏ trên nệm cỏ, cỏ dây mềm dẻo như vậy mà cô cũng rứt cho đứt!
Trước kia cũng làm qua, nhưng khi đó cô vừa sợ vừa bị dọa, quá trình cô không thể nhớ rõ. Tối hôm qua lại rất thật.
Cô tính sai rồi! Mười phần sai!
Nick mặc dù không giống người đa dạng nhiều kiểu, hắn từ đầu tới đuôi chỉ có một động tác, vấn đề là thời gian của hắn! ! Cô căn bản không muốn nhớ lại chuyện tối hôm qua! Sao hắn lại như vậy? Ngay cả đoạn mở đầu cũng không có!
Cô biết tối hôm qua hắn bắn vài lần, nhưng lúc bắn cái kia vẫn không mềm! Cũng không chịu rút ra ngoài! Cứ như vậy động tiếp! Trừ một lát nhanh một lát chậm, một lát người ta lại đổi tư thế nâng cô lên hoặc đặt xuống, xoay qua, xoay lại, hoặc để cho cô ngồi phía trên đó.
Sau này khi cô cảm thấy nơi đó bởi vì liên tục lên cao trào mà bắt đầu rút gân, liền ôm bụng kêu đau hắn mới chịu buông ra, kết quả hắn ôm cô liếʍ nửa đêm, có lẽ là cô kêu đau nên hắn cứ như vậy an ủi cô thôi.
Dương Phàm vừa giả bộ đau, ngay cả khi ngủ cũng không dám ngừng, vừa bất đắc dĩ, Nick thật là cái gì cũng không hiểu, phản ứng của hắn đều là thật.
Nhưng cô cũng không có cách nào. Đây tuyệt đối không thể trách cô!
Nick sau hôm ấy giống như được mở cấm, chỉ cần đi săn về cơm nước xong liền bắt đầu lấy đuôi dây dưa với cô, kéo cô vào trong hang đá. Dương Phàm mười lần chỉ dám cho hắn được như ý ba bốn lần, nhiều hơn cũng không chịu.
Cô sợ như vậy không khéo có con thật.
Trước kia cô còn nghĩ chuyện với Nick chỉ là vọng tưởng, hai loài khác nhau sao có thể dễ dàng sanh con như vậy? Nhưng kể từ mùa đông năm ấy biết người Nick có khả năng sinh đẻ rất mạnh rồi, cô chỉ có thể lo lắng cho mình.
Nếu như có thể sinh thật, cô phải nuôi con như thế nào đây? Giống như người Nick sinh ra rồi không thèm quan tâm, cô không làm được! Đứa bé nhất định phải lớn lên bên cạnh cô! Nhưng Bảo Bảo hung hăng như vậy. . . . . .
Dương Phàm cảm thấy Bảo Bảo của cô sẽ không chơi máy bay hay là búp bê, ngược lại thịt nướng thơm ngào ngạt có vẻ tương đối thích hợp hơn.
Cô trốn tới trốn lui, thật may là kinh nguyệt tới, cô lại ôm bụng nằm trên nệm cỏ lăn lộn kêu đau. Hai năm qua Nick đã sớm biết, mỗi khi như vậy hắn sẽ hái cho cô nhiều quả dại hơn, sau đó ôm cô giống như ru con lay động. Thật ra thì lúc này lông cả người hắn đều lạnh, ôm tuyệt không thoải mái, nhưng cô thích nghe hắn
kêu grù grù, nằm trong ngực hắn, tiếng grù grù này giống như phát ra từ sâu trong l*иg ngực.
Mặc dù cách một đoạn thời gian cô sẽ như vậy, nhưng mỗi lần hắn đều rất vội vã khẩn trương. Mùi máu trên người cô hai ba ngày chưa tan, hắn liền ôm cô hai ba ngày. Trong khoảng thời gian này hắn chỉ đi vào rừng hái quả dại cho cô, những chuyện khác đều không làm, có săn thú cũng chỉ tìm những con mồi cô thích ăn. Tôm cá bây giờ cũng là hắn lấy về, mỗi ngày hắn cõng lưới cỏ về, trong lưới đều là cá, nước chảy ướt hết lưng hắn, hắn có vẻ rất ghét nước không ngừng chảy lên người như vậy, từ đó hắn lại dùng đuôi mang lưới cỏ về.
Kinh nguyệt xong, hắn còn muốn làm chuyện đó. Cô tránh cũng tránh không được, huống chi đã có mấy lần, chuyện cũng không đáng sợ như vậy, tư vị đó có lúc từ từ dâng lên từ đáy lòng, cô cũng muốn ôm hắn. Dần dần buổi tối cái đuôi của hắn cứ thử dây dưa người cô, cô không phải là vẫn không muốn.
Cô không biết Nick động dục bao lâu, nhưng cô phát hiện một chuyện, chính là chỉ cần cô không ôm bụng kêu đau, ngày nào hắn cũng muốn. Dương Phàm lập tức cảm thấy đỉnh đầu có một mảnh mây đen bao phủ, theo cô phỏng đoán thì người Nick động dục mùa này và mùa thu, chẳng phải là hai mùa liên tục sao! ! !
Nhất định phải tiết chế! Đau bụng vẫn phải tiếp tục giả bộ!
Vì vậy, ngày đó, Nick mang một bầy gà rừng về, nướng ăn hết xong, hắn chủ động chạy đi nấu nước, cô rất nghe lời tắm nước nóng, cả người nhẹ nhàng khoan khoái trở vào hang đá. Hắn theo sát phía sau chui vào, cái đuôi vẫn nhỏ giọt nước nóng cứ tới dây dưa bên hông cô. Cô liền ngã xuống nệm cỏ, ôm bụng bắt đầu kêu đau quá là đau.
Hắn không biết làm thế nào, sờ sờ người cô rồi ôm cô ngủ, cổ họng phát ra tiếng grù grù chậm rãi.
Cô một tay ôm bụng, một tay ôm cái đuôi lành lạnh của hắn. Khí trời nóng bức như thế mà được ôm cái đuôi này thật là mát mẻ a, cuối cùng nghe tiếng grù grù bên tai mà ngủ thϊếp đi.
Như vậy rất tốt. Cô hôn cái cằm cứng của Nick, thỏa mãn nghĩ.
Ngoài ra, tất cả đều giống năm ngoái.
Cô không giống năm ngoái thức ăn gì cũng mang về, mà là góp nhặt nhiều thứ cô quen thuộc hơn. Cô phát hiện Nick biết rất nhiều thảo dược trong rừng, nhưng chỉ khi hắn ngã bệnh hoặc không thoải mái mới đi hái, cho nên cô vẫn không biết.
Thật ra thì lá bạc hà cũng là lúc cô vừa tới, khi đến kỳ kinh nguyệt hắn hái về cho cô. Loại lá đó có thể cầm máu, sát trùng, khép miệng vết thương. Cô dùng nó đánh răng và vệ sinh thân thể kỳ kinh nguyệt cũng rất hữu hiệu, lần trước Nick phát sốt ăn lá bạc hà khô cũng rất hữu dụng.
Lần này cô phát hiện hắn dùng một loại lá có lông tơ bao quanh giống như bàn chải bôi lên chỗ sẹo không mọc lông. Hắn nhai loại cỏ đó nát ra rồi bôi lên vết sẹo màu trắng, mấy ngày sau vết sẹo liền đỏ lên, giống như bị dị ứng, sau đó da ngoài bắt đầu rộp lên, bóc da xong, lớp lông mới liền mọc ra, màu trắng nõn, thoạt nhìn vô cùng mềm, rất mỏng. Nhìn có vẻ như vết sẹo vẫn chưa mất hắn, nhưng đó đúng là lông.
Trên người Dương Phàm cũng có vết thương, không tróc lông dọa người giống Nick, từng mảng từng mảnh. Cô vào rừng không cẩn thận để nhánh cây quẹt phải rồi bị thương, chảy máu một hồi rồi ngừng, cô cũng không để ý lắm.
Thấy Nick dùng loại lá giống bàn chải này trị sẹo, cô cũng muốn thử một chút. Cô dùng đá mài một ít rồi thận trọng thoa lên vết sẹo lớn nhất trên đầu gối.
Mới bôi lên liền cảm nhận được một trận ngứa đến thấu xương! Loại cỏ này tính kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng lớn! May mà vừa rồi cô không nhai nó giống Nick, nếu không bây giờ đầu lưỡi của cô không dùng được nữa rồi.
Cô kiên trì một lát, vẫn không dám đắp cả đêm rồi lau sạch như Nick. Nhưng chỉ một ít dịch cỏ cũng rất đáng sợ, chờ Nick săn thú về, đầu gối của cô đã sưng lên không động được.
Dương Phàm cho là chân cô xong rồi ! Thuốc này có thể cô không dùng được! Cô hối hận muốn chết! Cho dù muốn thí nghiệm cũng phải bôi lên vết thương nhỏ nhất trên cánh tay trước a.
Cô quá mê tín Nick rồi, cho là hắn dùng được là tốt. Cô lấy nước nhẹ nhàng xối đầu gối, bây giờ ngay cả tưới nước lên cũng giống như cầm kim ghim vào dây thần kinh trên đầu gối vậy.
Nick đem thịt bỏ lên lửa nướng rồi qua nhìn cô.
Chuyện này đều là do cô tự làm, nếu chân bị phế thật cũng là lỗi của cô. Vừa rồi cô không gọi Nick chính là vì cảm thấy mình nên tự chịu trách nhiệm, còn có, mình tự gây họa hại mình, cô ngại gọi hắn.
Hắn sang nhìn đầu gối của cô, liếʍ hai cái, sau đó cầm loại cỏ còn dư lại bên cạnh lên... cỏ bàn chải kia, bỏ vào miệng nhai nhai sau đó đem tất cả đắp lên chân cô!
Một giây kí©ɧ ŧɧí©ɧ kia, thiếu chút nữa Dương Phàm nhảy dựng lên cào hết lông trên ngực hắn xuống! Cô vừa thét chói tai vừa dùng sức vung vẫy chân muốn hất bã cỏ trên đùi xuống! Nhưng hắn lại dùng đuôi quấn chặt hai chân cô không cho cô động, để cô tùy ý vặn vẹo trên người hắn.
Cuối cùng cô ôm đầu của hắn gặm. Nhưng cả buổi tối bã cỏ đó vẫn thoa lên đầu gối cô.
Phải nói đây là lần đầu tiên cô thấy Nick ‘ hung ác ’ như vậy. Trước kia cô ôm bụng kêu đau hai tiếng hắn đã nhanh chóng ôm cô trong lòng bàn tay rồi, hôm nay cô không chỉ đơn giản kêu đau, cô rống đến khàn giọng luôn nha.
Bã cỏ đắp một ngày một đêm rồi hắn mới cho cô lau sạch, đầu gối bây giờ sưng lên bóng loáng. Dương Phàm đã chấp nhận sự thật mình có thể đã xong, cô vô lực nhìn Nick nghĩ, dù sao đi nữa hắn cũng phải nuôi cô cả đời, chẳng khác gì bây giờ, cùng lắm thì về sau cô đi đâu cũng phải để hắn cõng.
Đầu gối cô sưng đỏ hơn nửa tháng sau mới lành, nó không lột da giống Nick. Nhưng sau khi hết sưng đỏ, vết sẹo quả thật không thấy đâu, không chỉ là vết sẹo, cô cảm thấy các khớp xương đầu gối có vẻ linh hoạt hơn trước kia, giống như được bôi trơn.
Từ khi tới đây, cô cũng coi như là chịu nhiều đau khổ, thân thể chắc chắn sẽ có một vài vấn đề. Giống như đầu gối và chân của cô, còn có các đốt ngón tay, cùi chỏ, bả vai. Cô biết đây là vì thân thể của cô vốn ở thời hòa bình ít vận động. Đột nhiên chạy tới đây, thân thể dù sao cũng có chút không thích ứng được.
Nhưng trước kia cô không có cách nào, đây cũng không phải là bệnh cấp tính. Muốn trị chỉ có thể một là thay đổi hoàn cảnh sống, cô trở về thời hiện đại một lần nữa, tìm thầy thuốc điều trị là tốt rồi. Hoặc là tự cô thay da đổi thịt.
Hai điều này đều không thể, cô chỉ có thể chịu đựng thôi.
Nhưng loại cỏ bàn chải này nói không chừng có hiệu quả với các loại bệnh mãn tính?
Dương Phàm quyết định tin tưởng kỳ tích trên đầu gối, không có bệnh cũng có thể dùng nó trị sẹo. Cho nên tay, chân, cánh tay cùng bả vai của cô lại tiếp tục bắt đầu sưng lên tỏa sáng.
Sự thật chứng minh, vận khí của cô cũng không tệ lắm! Cỏ bàn chải này quả thật dùng rất tốt! Cô vội vàng góp nhặt một đống, thử phơi khô cũng dùng được, cô xem nó như một loại thảo dược khác như lá bạc hà.
Sau chuyện này, cô cảm thấy, có phải Nick thỉnh thoảng cũng bị bệnh nghiêm trọng đến mức nguy hiểm tính mạng hay không?