Sau Khi Gả Cho Đại Thiếu Gia Nhà Giàu

Chương 1.1: "Truy Đuổi Vợ Nghìn Ngày: Người Vợ Nhỏ Bé Của Ngài Tống ”

Vào một ngày thứ Tư trời nắng đẹp, ngày làm việc trong tuần, Tống Tân Hành vừa hay rảnh rỗi, tự mình lái xe đưa em họ Tống Gia Vũ ra sân bay.

Trên đường đi, Tống Gia Vũ ngồi ở ghế phụ, tay cầm điện thoại, miệng thì không ngừng nghỉ:

“Anh, cuốn này em đang theo dõi gần đây hay lắm luôn!”

“Anh có biết nhân vật thụ tên Tiết Huyền trong truyện này nóng bỏng thế nào không?”

“Cậu ấy cãi nhau với chồng, sau đó ở khách sạn chiến đấu suốt ba ngày ba đêm, đến ngày thứ tư nhân lúc chồng chưa tỉnh, vừa run rẩy chân vừa bỏ trốn!”

“Không chỉ thịt siêu thơm, mà giờ cả khu bình luận đều hô lên ‘mang thai đi, mang thai đi’.”

“Em cũng mong Tiết Huyền nhanh chóng mang bầu. Thật sự, chồng cậu ấy giỏi giường cỡ đó, ba ngày ba đêm mà không mang thai thì đúng là vô lý.”

Tống Gia Vũ càng nói càng hào hứng, thậm chí còn mở lại phần đã đọc rồi xem lại lần nữa.

Tống Tân Hành vừa lái xe vừa bình tĩnh, mặt không biểu cảm đáp:

“Em đang đọc cái gì linh tinh vậy.”

Tống Gia Vũ giơ điện thoại lên, từng chữ một đọc to tên tiểu thuyết:

“‘Truy Đuổi Vợ Nghìn Ngày: Vợ Nhỏ Thích Gây Chuyện Của Tổng Giám Đốc Tống’.”

Tống Tân Hành: “…”

Tống Tân Hành: “Tiểu thuyết mạng rác?”

Tống Gia Vũ: “Không phải đâu, là đam mỹ thịt đó.”

?

Có gì khác biệt sao?

Tống Tân Hành nhàn nhạt: “Đừng đọc mấy thứ vô bổ này.”

Thực ra, nếu đổi lại là bất kỳ ai khác trong nhà biết Tống Gia Vũ không chịu học hành đàng hoàng khi ở nước ngoài, suốt ngày đọc mấy thứ linh tinh này, chắc chắn sẽ trợn mắt quát mắng, kèm theo tịch thu điện thoại và xóa app.

Nhưng Tống Tân Hành lại khác. Trong mắt Tống Gia Vũ, anh là một người anh trầm ổn, có năng lực và tuyệt đối không xen vào hay kiểm soát quá nhiều. Vì thế, Tống Gia Vũ mới không chút kiêng dè mà chia sẻ nội dung mình đang đọc với anh.

Tống Gia Vũ cũng chẳng sợ Tống Tân Hành. Với câu “Đừng đọc mấy thứ vô bổ” của anh, cậu liền để lọt tai này qua tai kia, tiếp tục hào hứng chia sẻ cụ thể về cuốn “Truy Đuổi Vợ Nghìn Ngày”:

“Thụ trong truyện này có bàn tay vàng to chà bá, đọc sướиɠ chết đi được.”

“Không chỉ chồng cậu ấy yêu cậu ấy từ cái nhìn đầu tiên, mà cả đám cấp dưới, trợ thủ đắc lực, lẫn đám bà con cực phẩm của chồng cậu ấy cũng đều thèm khát cậu ấy.”

“Với lại thụ này còn hay làm mình làm mẩy cực kỳ. Hễ giận thì chiến tranh lạnh, đòi cái này cái kia, không được là giận, giận xong thì mất tích. Chồng cậu ấy phải đuổi theo khắp thế giới, nơi nào cũng đến rồi, chỉ thiếu mỗi hai cực Nam Bắc thôi.”

“Nhưng anh biết tác giả còn xây dựng cho thụ này khả năng nghịch thiên nào không?”

“Cậu ấy nóng bỏng cực kỳ! Theo nghĩa đen luôn ấy!”

“Trên giường giỏi không thể tả!”

“Chồng cậu ấy trước khi ngủ với cậu ấy thì yêu cậu ấy không chịu nổi, ngủ một lần rồi thì hoàn toàn không thể rời xa!”

“Trời ơi! Đọc đoạn này sướиɠ cực luôn!”

“Em chỉ thích mấy cốt truyện kiểu này, nhân vật thụ là vạn nhân mê, nam chính mà rời xa thụ thì chết chắc!”

“Quá đã luôn!”

Tống Tân Hành lái xe, toàn bộ quá trình nghe với tâm trạng bình thản, không tỏ thái độ gì.

Anh có thể nói gì đây?

Đây đâu phải kế hoạch đầu tư hay báo cáo tài chính quý của tập đoàn, chỉ là mấy thứ giải trí để gϊếŧ thời gian của đứa nhỏ thôi.

Xem thì cứ xem, ăn thì cứ ăn.

Đừng xem thật quá rồi ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường là được.