"Hả? Ồ." Người bên kia dường như hơi ngạc nhiên, chưa kịp phản ứng, "Anh Dã, vậy giờ chúng ta phải làm sao?"
Ngôn Dã ôn hòa nói: "Năng lực của Phó Bằng Tư ngày càng mạnh, một sớm một chiều không thể gϊếŧ được đâu, cứ chờ đi."
"Chờ ạ?"
"Chờ quy tắc xáo bài lại."
Ba tháng trước, tức là ngày 2 tháng 7.
Đúng 5 giờ chiều, quy tắc hồi sinh, cuốn đi hơn nghìn người trên thế giới này.
Hơn nghìn người mất tích được đưa đến một thế giới khác, bị ép buộc tham gia từng phó bản quy tắc. Đó là một thế giới kỳ ảo và quái dị. Những người mắc kẹt trong phó bản, không vượt qua được là chết.
Trong thế giới đó, họ trải qua sinh tử, dù vượt qua được cũng không thể về nhà.
Tiếp nối là ngày càng nhiều phó bản quy tắc.
Cho đến một tháng trước ở thế giới thực, có người dò ra được một phần bí mật của phó bản, tìm ra cách giải thoát khỏi tình cảnh sinh tử.
Sau đó, anh ta may mắn có được một quy tắc, dẫn một số người về sớm thế giới thực.
Ba tháng trong thế giới thực, nhưng thế giới phó bản không bao giờ dừng lại.
"Chúng ta sẽ không phải là nhóm vượt ải duy nhất, sẽ còn người đến sau." Ngôn Dã nhắc đến chuyện này, giọng điệu vẫn bình thản, "Phó Bằng Tư có năng lực, nhưng... nếu đóa hoa trắng xinh đẹp kia bị ném vào thế giới phó bản, thì chưa chắc."
Đối phương: "Anh Dã, em hiểu rồi."
Điện thoại liền bị cúp.
Ngôn Dã tung vật nhỏ trong tay lên. Ánh bạc xoay vài vòng ở độ cao không cao rồi rơi trở lại tay anh.
Dưới ánh đèn vàng ấm, Ngôn Dã nhìn rõ mặt trên của đồng xu tròn trong lòng bàn tay.
【Series "Hữu dụng" - Đây là một đồng xu cứng.】
【Phiền quá, đừng hỏi tôi đồng xu là gì. Tôi phải nói sao với bạn đây, người bạn thân mến, đồng xu chính là đồng xu thôi?】
【Người ta thường tung nó lên khi phải đưa ra các lựa chọn, để thần đồng xu quyết định. Đừng do dự, trong khoảnh khắc rơi xuống, mặt hướng lên của đồng xu chính là lựa chọn đúng đắn của bạn.】
【Nghe nói số 1 ở trên sẽ mang lại may mắn đấy.】
Đồng xu này là vật phẩm quy tắc Ngôn Dã có được trong một phó bản, anh ta đã thành công mang nó ra ngoài.
Trong một số trường hợp, lựa chọn được đưa ra bằng đồng xu này có thể tránh được một số tình huống bất lợi.
Giống như vừa rồi, anh ta đã sử dụng đồng xu này.
【Có nên gϊếŧ Phó Bằng Tư ngay tại đây không?】
Hoa ở trên, đại diện cho may mắn không đứng về phía anh ta, cực kỳ bất lợi cho anh ta.
...
Thịnh Minh Trản thấy bạn trai không có vấn đề gì.
Cậu đã quan sát rồi, bạn trai vẫn có bóng.
Mất tích ba tháng, bạn trai vẫn rất khỏe, thậm chí còn khỏe hơn trước, làm cậu khóc mấy lần.
Trên người bạn trai cậu dường như có nguồn năng lượng vô tận.
Chỉ là...
Khi Phó Bằng Tư ôm cậu, cơ thể anh dường như lạnh hơn trước một chút.
Nhưng không sao, cậu có thể ủ ấm cho bạn trai.
Bảy giờ sáng, mặt trăng được tắt đúng giờ.
Mặt trời bật lên, tỏa ấm xuống Thượng Tam Khu.
Hôm nay là thứ sáu, một ngày nghỉ.
Khi Phó Bằng Tư thức dậy, Thịnh Minh Trản vẫn còn ngủ.
Trong cơn mơ màng, Thịnh Minh Trản dường như nhớ ra điều gì, mi mắt khẽ rung, chính xác nắm lấy tay Phó Bằng Tư.
Nhưng cậu vẫn chưa tỉnh.
Phó Bằng Tư ngồi lại bên giường, nhìn người vẫn còn đang say giấc, an ủi: "Ngủ thêm một chút nữa đi."
Vậy là, Thịnh Minh Trản lại chìm sâu vào giấc ngủ.
Phó Bằng Tư dọn dẹp qua loa căn nhà lộn xộn.
Thịnh Minh Trản ngủ đến giữa trưa, tỉnh dậy đã là mười giờ sáng. Cậu mò mẫm dậy đi rửa mặt.
Nửa phút sau, nghe thấy tiếng động, Phó Bằng Tư từ phòng làm việc đi ra, đứng ở cửa nhìn cậu.
Thịnh Minh Trản ngậm nước súc miệng, giơ tay lên, nói với giọng không rõ: "Cái gì đây?"
Phó Bằng Tư nhìn vào tay Thịnh Minh Trản đang giơ ra, ngón tay trắng nõn, đầu ngón tay có chút hồng hào. Anh lên tiếng: "Đây là một chiếc nhẫn."
Thịnh Minh Trản tỉnh dậy đã chú ý đến điều này. Không biết từ lúc nào, ngón trỏ của cậu đã được đeo một chiếc nhẫn.
"Đây có phải là quà anh mang về từ chuyến công tác không?"
"Ừ, là quà."
Thịnh Minh Trản chưa bao giờ hỏi về công việc của bạn trai, chỉ cần biết anh sẽ chăm sóc cậu là đủ. Dù sao, đó cũng là lý do cậu tìm bạn trai.
Cậu đặt cốc súc miệng xuống, cúi đầu ngắm nhìn chiếc nhẫn.
Chiếc nhẫn màu bạc trắng, không có hoa văn gì khác, ánh sáng phản chiếu và biến đổi, như thể được ban cho một điều gì đó huyền bí.