"Chính xác là vậy. Theo suy đoán của chị thì có hai khả năng xảy ra. Đầu tiên, có thể chủ dinh thự này vẫn còn ở đây, đó là lí do tại sao đồ vật trong căn nhà này vẫn còn ở đây. Ý của chị là họ đã bị gϊếŧ khi vẫn còn trong dinh thự này. Thứ hai có khả năng xảy ra nhiều hơn là gia đình chủ nhà vì một lí do nào đó đã rời khỏi nơi này mà không mang đồ đạc trong dinh thự này theo. Có thể là do con ma đã gây rắc rối khiến cho họ vội vàng rời khỏi nơi này mà không mang theo đồ đạc gì."- Tô Yên Nhiên bình tĩnh nói, có vẻ đó là những gì phỏng đoán của cô.
"Vậy sao?" - Tĩnh Lạc khá bất ngờ với sự phỏng đoán của Yên Nhiên - "Nếu vậy thì chủ nhà đã gặp phải chuyện gì?"- Tĩnh Lạc bất giác lạnh sống lưng, có chút run rẩy- "Không lẽ là ma?"
"Chắc chắn là do oán linh gây ra, không thể nào sai được." - Tô Yên Nhiên thở dài - "Bây giờ chúng ta chờ những người khác quay lại để nói thông tin mà chúng ta tìm được."
"Vâng..." - Tĩnh Lạc
Yên Nhiên gật đầu, sau đó cô tự nghĩ: "Có lẽ mình nên từ bỏ việc cướp lấy điện thoại từ tay của Thanh Liên. Đối với Hồng Phi, Tiểu Quý hay Ngôn Từ thì mình lại là người yếu thế hơn. Nhưng việc có một món đồ vật từ thế giới cũ mang vào đây thì lại là quá hiếm" - Yên Nhiên nắm chặt hai tay - "Nhưng nếu có thứ đó thì chẳng việc mình có thể dễ dàng vượt qua cửa tử hay sao....Nhưng mà...." - Yên Nhiên trong lòng dâng trào nỗi thất vọng nhưng cũng từ bỏ - "Thôi...có lẽ mình nên tìm cách khác..."
Ở tầng hai
Tiểu Quý và Hồng Phi đi lên tầng hai mà kiểm tra. Ở tầng hai khá tối và ánh sáng từ mặt trăng chỉ có thể lọt qua vài chỗ. Mọi thứ đầy bụi và mạng nhện. Căn biệt thự này đã được xây dựng rất lâu nhưng có vẻ ở đây vẫn mọi đồ vật ở đây vẫn còn sử dụng tốt. Hồng Phi cầm cây đèn dầu và Tiểu Quý mở cửa căn phòng đầu tiên của dãy hành lang. Hồng Phi đặt cây đèn dầu lên bàn rồi cả hai chia ra mỗi người một góc kiểm tra thật kĩ.
"Này Tiểu Quý" - Trần Hồng Phi lên tiếng
"Hử?" - Tiểu Quý liếc nhìn Hồng Phi - "Có chuyện gì sao?"
"Cậu nghĩ gì về Ngôn Từ?" - Trần Hồng Phi
"Ngôn Từ à....Hmm....tôi nghĩ anh ta khá thông minh khi sắp xếp chúng ta như vậy. Có lẽ anh cũng hiểu là chúng ta không có cơ hội để cướp lấy chiếc điện thoại đó." - Tiểu Quý nói - "Nhưng dù vậy thì đã sao? Đâu phải chỉ có mỗi chiếc điện thoại của Thanh Liên đâu. Vẫn còn nhiều đồ vật khác để bảo vệ bản thân trong thế giới này mà, phải không?"