Trị Liệu Mãn Cấp, Đoàn Sủng Bé Chim Béo

Chương 6

Thời gian vẫn còn sớm, chỉ mới khoảng mười giờ sáng.

Hai cha con dẫn theo một chú chim nhỏ bị nhốt trong l*иg đi dạo trên chợ, dưới sự dẫn dắt của họ, Vân Hựu Thanh nhìn thấy nhiều cảnh tượng hơn.

Có đủ loại gian hàng như thuốc ma thuật, cuộn giấy ma thuật, thực phẩm ma lực, giáp nhẹ, giáp nặng, và nhiều thứ khác.

Đột nhiên, một chàng trai trẻ dừng bước.

Vân Hựu Thanh chớp mắt, có chút nghi hoặc, ngay sau đó, cậu thấy một người phụ nữ trẻ tuổi trông khoảng ba mươi tuổi nắm tay một cậu bé có vẻ giống như Meredith đi đến trước mặt cậu, nói: “Thật trùng hợp, Kerry.”

Vân Hựu Thanh nghĩ, Kerry chắc hẳn là cha của cậu bé có tóc vàng nhạt.

Meredith phụ trách cầm l*иg chim, cậu nhóc thấp bé, Vân Hựu Thanh muốn nhìn rõ tình hình, đôi chân của cậu bám chặt vào đỉnh l*иg, với tư thế nằm treo, chăm chú nhìn những người trước mặt.

Thực sự là đôi mắt lồi của cậu rất nổi bật, người phụ nữ trẻ và một cậu nhóc khác cùng nhìn về phía chú chim trắng trong l*иg.

Theo ánh mắt của hai người, chú chim trắng nghiêng đầu, đôi mắt nhỏ của nó cũng di chuyển theo.

Cậu bé mà người phụ nữ dẫn theo nhíu mày, nói: “Một con gà xấu xí.”

Chú chim trắng tức giận, “Chíp chíp!” Cậu rất giận á.

Meredith nhẹ nhàng vuốt ve chú chim nhỏ đang treo trong l*иg để an ủi.

Theo động tác của Meredith, chú chim trắng dùng mỏ nhỏ của mình lên xuống, cố gắng tìm cơ hội để mổ vào cậu nhóc.

Meredith tránh khỏi sự tấn công của chú gà trắng, đôi mắt xanh biếc của cậu bé nhìn thẳng vào cậu bé đối diện, giọng nói nghiêm túc nói: “Carlisle, nó còn nhỏ, lông vũ chưa phát triển, nó sẽ rất đẹp.” Nói xong, cậu bé chuyển ánh mắt, lịch sự chào hỏi người phụ nữ trẻ.

Hai bậc phụ huynh trò chuyện đơn giản.

Người phụ nữ trẻ nói: “Trường tiểu học Lạc Nhật sẽ khai giảng sau nửa tháng, Carlisle đã bảo tôi dẫn nhóc ấy đến mua đồ từ vài ngày trước, hôm nay tôi đến, xem ra anh cũng vậy.”

Kerry gật đầu, “Đúng vậy.”

Người phụ nữ trẻ: “Nếu như Carlisle và Meredith có thể vào cùng một lớp thì tốt biết bao.”

Kerry cười nhẹ: “Tùy duyên.”

Chú chim trong l*иg, Vân Hựu Thanh đã cố gắng vài lần nhưng không thể mổ được vào Meredith, đôi mắt lồi của cậu nhìn người phụ nữ trẻ, rồi nhìn Kerry, từ cuộc trò chuyện của hai bậc phụ huynh, cậu bắt được thông tin hữu ích.

Trường tiểu học Lạc Nhật, khai giảng sau nửa tháng, nếu cùng lớp…

Trừ khi trường tiểu học Lạc Nhật hàng năm chia lớp, nếu không, rất có khả năng, hai cậu nhóc này sẽ từ mẫu giáo lên tiểu học.

Học sinh tiểu học.

Tiểu học đều là những đứa trẻ khó dạy! Một đứa còn nghịch hơn đứa kia!

Những đứa trẻ nghịch ngợm thì cứ việc ồn ào, nhất định phải cho nó thấy sức mạnh của mình!

Chú chim trắng trong l*иg lại cố gắng tìm cơ hội để mổ vào Meredith.

Carlisle nhìn chú chim trong l*иg, nói: “Meredith, sao con gà xấu xí này của cậu lại luôn muốn mổ cậu vậy?”

Chú chim trắng kêu, kêu kêu kêu, không mổ được, nó xòe đuôi ra, lông vũ xù lên, đôi mắt lồi chăm chú nhìn Meredith.

Meredith nói: “Nó không muốn mổ tớ, nó chỉ đang tò mò về tớ thôi.”

Carlisle liếc nhìn Meredith, đầy nghi ngờ về lời nói của cậu bé.

Hai bậc phụ huynh lại nói thêm một số điều về trường tiểu học Lạc Nhật, sau đó chia tay.

Kerry dẫn Meredith đi mua một số đồ dùng cần thiết cho việc học, đầu tiên là gậy phép.

Vân Hựu Thanh mở to mắt, đầy tò mò với những món đồ đầy màu sắc ma thuật này, không biết có giống như thế giới ma thuật mà cậu đã nghe thấy trong kiếp trước hay không.

Rõ ràng là đã chuẩn bị trước.

Kerry rất có mục đích, dẫn Meredith đi về phía các cửa hàng trên phố.

Hai bên đường đều là cửa hàng, đủ loại đủ kiểu, khiến người ta hoa mắt.

Họ bước vào một cửa hàng có biển hiệu ghi “Gậy Phép Phi Á”, trong đại sảnh rộng lớn có khá nhiều người, trong đó có nhiều bậc phụ huynh dẫn theo trẻ em ở nhiều độ tuổi khác nhau đến mua gậy phép.