Chương 18
Bật laptop, search xxxx.com, tìm 1 em nuột nà và nóng bỏng nhất. Ấn Play. Hắn nằm dài ra giường và thưởng thức.Những tác phẩm nghệ thuật của 2 thằng tư bản giẫy chết Mỹ và Nhật luôn là liều thuốc an thần tốt nhất mỗi khi hắn gặp chuyện bực mình.
Có điều lần này, những pha hành động kịch tính được lập đi lập lại một cách nghệ thuật, lấy đi rất nhiều nước của cả người đóng lẫn người xem đó không làm hắn hứng thủ nổi.
Đờ mờ, hắn có làm gì sai đéo đâu mà cụ khốt chửi hắn như tát nước vào mặt. Đã thế ổng còn chửi trước mặt 2 thằng đàn em thân tín nữa chứ. Chuyện này mà đến tai bọn ong ve ở dưới thì hắn làm sao mà ngẩng mặt lên với đời.
Rõ ràng, cụ khốt ngày càng lẩm cẩm rồi, dù gì đi nữa thì hắn cũng là chân mệnh thiên tử, là người thừa kế vương triều cụ khốt để lại sau này. Cụ khốt sỉ nhục hắn như vậy, bọn đàn em nó khinh thường hắn thì sau này làm sao hắn lãnh đạo quần hùng được.
Mà mọi chuyện rõ ràng là do cụ khốt, cụ khốt không cho hắn tham gia vào giang hồ, bắt hắn đi làm thằng cớm tép riu, suốt ngày phải luồn cúi nịnh nọt, rồi pha trà rót nước... Một thằng chọc trời khuấy nước như hắn làm sao chịu nổi.
Đã đành là cụ làm thế là vì hắn, hắn biết thế nên cũng cố nhẫn nhục. Vậy nên hắn mới tìm cách thích nghi. Đời hắn không bao giờ làm cái gì nửa vời cả. Đã xấu thì phải xấu nhất trong những thằng xấu, mà bắt hắn là người tốt thì hắn cũng sẽ tốt nhất trong những thằng tốt cho xem.
Mà muốn làm thằng tốt thì phải đi bắt hết những thằng xấu, vậy nên hắn nghĩ đến việc đi bắt cmn hết những thằng bị truy nã. Ở cái xứ này, thằng nào bị truy nã thì hoặc là xấu thật, hoặc bị ép phải xấu thay cho những thằng xấu hơn khác đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Đằng nào thì cũng là xấu cả. Cứ gô cổ hết bọn nó vào. Một công đôi việc. Vừa làm người tốt, vừa được lên lon lên chức.
Tưởng ngon ăn, ai ngờ vừa mới phi vụ đầu tiên đã dính phốt. Mất mấy ngày ăn trực nằm chờ, tốn công tốn sức mới tóm được 1 thằng, chuẩn bị phanh phui ra cả 1 vụ án oan thế kỷ thì bị cụ khốt kỳ đà cản mũi. Thế là công toi.
Đã thế cụ khốt còn lôi chuyện đó ra chửi hắn nữa chứ. Đờ mờ, hắn biết thế đéo nào được bố của thằng chó chết kia quyền lực lại ghê gớm vậy. Mà có lẽ sau vụ này hắn cũng sáng mắt ra thật. Ở cái xứ này, phạm pháp chỉ có 2 loại, 1 là tứ cố vô thân, 2 là trâm anh thế phiệt. Mà 2 cái loại này nó cũng na ná chả khác đéo gì nhau. Người trần mắt thịt như hắn phân biệt thế đéo nào được.
-----
Màn hình lap top vẫn lặp đi lặp lại tư thế doggy quen thuộc nhưng chẳng làm thằng em của hắn ngóc đầu lên nổi. Bực cả mình.
Gập laptop, chạy lại tủ lục tìm một lúc, hắn lôi cái danh sách tội phạm truy nã trên toàn quốc ra săm soi. Lần trước hắn chấm thằng Minh vì thằng này người Nam Định. Hắn chỉ cần nhờ bọn ong ve về nhà xác minh quan hệ là lần mò ra được chỗ ẩn nấp ngay. Gì chứ, nắm trong tay cả hệ thống trinh sát của xã hội đỏ lẫn lũ ong ve của xã hội đen thì mấy việc này nhằm nhò gì.
Rê bút rà soát trên cái danh sách dài dằng dặc, hắn dừng lại ở một cái tên rất kêu: Lê Trần Kim Thanh. Sinh năm 1988. Phạm tôi: Cướp tài sản. Quê quán: Nam Định.
Haizzzz. Giang hồ cứ đồn đại: "Trai Nam gái Hải" Có biết đâu là gái thành Nam cũng vcl luôn chứ chả bình thường. Nữ nhi mà đi cướp tài sản thì chắc chắn không phải dạng vừa rồi.
(Tiện đây phổ biến kiến thức pháp luật cho anh em biết 3 tội hay bị nhầm lẫn với nhau: [(1)Cướp tài sản, (2) cướp giật tài sản, và (3) cưỡng đoạt tài sản. Thằng (1) là dùng "vũ lực" để lấy tài sản (kiểu cầm dao đâm cho gục rồi đường hoàng lấy tài sản đi). Thằng (2) là dùng chữ (nhanh) đề lấy tài sản (Kiểu giật dây chuyền rồi phóng xe mất đó) . Thằng (3) là dùng chữ (doạ) để lấy tài sản (Kiểu mày có đưa tiền không. Không..... tao về mách vợ mày mày đi với gái;.... mai tao cho đệ chặn đường đánh chết cha mày......)] Đơn giản thế cho anh em ngoại đạo hiểu Và đó cũng là cách hiểu của thằng Đ.A ở thời điểm đó. Mấy đồng chí học luật cũng không nên đi vào chi tiết mà tranh cãi với tớ làm gì - sau này đọc sẽ rõ hơn]
-----
Quay trở lại với thằng "hắn".
Sau một hồi cân nhắc, hắn quyết định chấm em "Kim Thanh" cho cuộc đi săn tiếp theo. Con gái đi cướp tài sản làm hắn tò mò và kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Cữ nghĩ đến cảnh sau này em ấy cầm tuýp hay cầm phớ bem nhau với mình mà hắn thấy hồi hộp. *smile*.
Hắn nhấc máy bấm số gọi cho mấy thằng nằm vùng của cả xã hội đỏ và xã hội đen. Chính thức bước vào cuộc săn nã tiếp theo.
-----
Hà Nội, ngày... tháng... năm...
Hắn đang nằm dài trong 1 khách sạn hạng sang ở hồ Tây và chờ đợi. Thông tin báo về cho biết, con mồi hiện giờ đang ở Hà Nội và lấy nghề làm gõ để mưu sinh. Em này đầu cũng có sạn đây. Biết "tâm bão sức gió bằng không" nên lựa chọn đất thủ đô - nơi nguy hiểm nhất ẩn náu.
Cơ mà thôi kệ, đầu có sạn thì tí hắn cũng gô cổ lại rồi vác lên phường lãnh phần thưởng. Vụ này quá nhẹ nhàng chứ không rắc rối như vụ đầu tiên. Nghĩ đến đấy hắn mỉm cười mãn nguyện.
Tiếng gõ cửa vang lên, em này quả là chuyên nghiệp. Hắn gọi điện hẹn và báo pass chuẩn là 15p sau có mặt luôn. Đằng nào cũng đang rảnh rỗi, hắn tính vờn em ấy một chút trước khi đưa em ấy lên phường.
Hắn lấy giọng: Vào đi em.
Cửa mở, người bước vào làm hắn há hốc mồm. Đời hắn chơi gái chăn rau các kiểu, chưa bao giờ hắn gặp em nào ngọt nước như em này. Da trắng, dáng chuẩn, mặt sang, lại thêm biết cách ăn mặc... ở em ấy toát ra vẻ tiểu thư đài các mà không nhiều em gái nhà lành có được chứ đừng nói là gõ. Cũng phải thôi, 8x đời cuối mà giờ vẫn đi khách giá tiền củ thì đâu phải dạng vừa được.
Ngay lập tức, hắn âm thầm ra quyết định. Phải chén xong mới bắt.
Hắn còn chưa biết nói gì thì em ấy đã cất giọng nhẹ nhàng: Anh là bạn anh xxx ạ. Anh vào tắm trước đi. Xíu em vào tắm cùng nha.
Chà chà, hắn tặc lưỡi. Chơi gõ cũng nhiều mà hắn chưa gặp em nào dịu dàng lại chiều khách như em này. Thường cái bọn đã đi làm gõ không dở hơi thì cũng quái thai ngâm axit. Nói chuyện dấm dớ chỏng lỏn chứ làm gì lịch sự nhã nhặn như em này đâu. Thôi, hàng đã dâng đến tận miệng thì phải thưởng thức thôi.
Hắn cởϊ qυầи áo và vào trong nhà tắm xối nước. Dòng nước nóng chảy dài trên cơ thể làm hắn bắt đầu thấy thoải mái thì cơ thể ấm áp ốp vào từ sau lưng cùng bàn tay mềm mại ve vuốt ở vị trí nhạy cảm làm hắn rùng mình, thằng em lập tức nhỏm dậy không còn nghe theo sự chỉ đạo của hắn nữa.
Lần đầu tiên trong đời hắn cảm nhận được tột đỉnh thăng hoa là thế nào. Em ấy không dùng kỹ năng bài bản như những em gõ khác, cũng không phải kiểu vụng về của mấy em rau mới lớn. Đó là tổng hoà của nghệ thuật làʍ t̠ìиɦ và... cảm xúc. Em ấy làʍ t̠ìиɦ một cách có cảm xúc. Như em ấy đã yêu hắn từ lâu rồi. Và em ấy cũng làm cho hắn có cảm giác hắn yêu em ấy từ lâu rồi. Thoáng trong đầu hắn đã nghĩ đến việc thả cho em ấy đi. Chắc là sẽ thả thôi. Hắn sẽ về tìm một con mồi khác. Ai có thể bắt người yêu của mình lên phường cơ chứ. Rồi thì mọi ý nghĩ của hắn cũng tan biến cùng sự hoan lạc.
-----
Hắn tỉnh dậy thấy đầu óc nặng cᏂị©Ꮒ và xung quanh tối om. Phải mất một lúc định hình hắn mới nhớ mình đang ở đâu. Rướn tay bật đen, hắn nheo mắt nhìn xung quanh. Hắn vẫn đang nằm ở căn phòng đó... 1 mình. Em ấy đã đi từ lúc nào. Hắn nhắm mắt hồi tưởng lại giây phút thần tiên vừa trải qua. Nhưng cơn đau đầu kéo hắn lại với thực tại.
Đau đầu, bình thường có bao giờ hành sự xong mà lại đau đầu đâu. Hắn lạnh sống lưng nhìn quanh.
Cái đệch.... Quần áo điện thoại, ví, đồng hồ.... mất cmn rồi.
-----
Mẹ kiếp con hồ ly này, lấy tiền, đồng hồ, với điện thoại thì cũng thôi đi. Lại còn lấy quần áo của bố. Thế giờ bố về kiểu gì đây.
Nghĩ ngợi một hồi, hắn đành muối mặt bấm số gọi cho thằng bạn trí cốt. Xác định là nhục nhã và bị nó cười vào mặt rồi.
----------
* Ghi lại theo lời kể của Đ.A - có hư cấu một số tình tiết không đáng kể.*