Sư Muội Dùng Đan Lô Nấu Cháo Trắng Khiến Tông Môn Cách Vách Thèm Đến Phát Khóc

Chương 1

Mọi người ơi, nàng chỉ muốn nói rằng…

Cái gì mà "ngọc chân quý" cũng chỉ để hại chính mình thôi!

Sau khi tiêu hóa toàn bộ ký ức mới, Lê Dạng có cảm giác muốn đập đầu chết luôn trên thân xác con rùa của mình.

Nàng vừa thức đêm để đọc xong một quyển tiểu thuyết tu tiên. Trong phần kết của sách, nàng thấy một bức tranh "rùa thần xuất thủy" đang rất hot.

Bàn tay nghịch ngợm của nàng không chịu nằm yên liền gõ một bình luận ngắn gọn: "Chân ngọc."

Ngay sau đó, nàng cảm giác trời đất xoay chuyển, mọi thứ đều đảo lộn.

Khi mở mắt ra lần nữa, nàng đã xuất hiện ở một cái động nước tĩnh lặng, nơi linh khí tràn đầy.

Lê Dạng cuộn tròn trong hồ nước, trước mặt là hai thanh niên – một đen một trắng – đang đối đầu nhau, sát khí ngùn ngụt.

Thanh niên áo trắng là Tề Bất Ly, nam chủ trong cốt truyện gốc, đại đệ tử của Vạn Kiếm Tông, tu vi Kim Đan hậu kỳ.

Thanh niên áo đen là Lâu Khí, đại vai ác, đại đệ tử Ngự Phong Tông, tu vi Nguyên Anh sơ kỳ.

Còn nàng?

Lê Dạng cúi đầu, thông qua làn nước trong suốt dưới thân, miễn cưỡng nhìn rõ dáng vẻ của mình: Trán, trọc lóc! Mai, xanh lè!

Những người khác xuyên vào sách, hoặc là trở thành nữ chủ tuyệt sắc, hoặc là nữ phụ si tình, kém nhất cũng chỉ là pháo hôi hay nhân vật quần chúng, ít nhất cũng là người.

Còn nàng? Nàng xuyên thành... con rùa nhỏ ở Hứa Nguyện Trì, sở hữu cái gọi là "chân ngọc" trong truyền thuyết.

Theo cốt truyện, nàng là truyền nhân cuối cùng của tộc Huyền Vũ, là báu vật mà cả hai nam chủ đang tranh giành. Vì thân thể và linh khí đặc biệt, nàng trở thành mục tiêu của họ nên mới dẫn đến cảnh tượng đánh nhau tóe lửa trong bí cảnh.

Trong cốt truyện gốc, nàng bị Tề Bất Ly bắt đi, trở thành lá bài hộ mệnh mạnh nhất của hắn.

Nhưng Tề Bất Ly là nam chủ theo phong cách "tìm đường chết". Hắn luôn cố gắng vượt cấp khiêu chiến: Khi tu vi ở Kim Đan kỳ, hắn khiêu chiến Nguyên Anh kỳ. Lên Nguyên Anh sơ kỳ hắn lại dám thách đấu Nguyên Anh trung kỳ, thậm chí là hậu kỳ.

Không biết nên nói hắn là xui xẻo hay não tàn, bởi mỗi lần đánh nhau, hắn luôn đυ.ng phải đối thủ mạnh hơn mình gấp bội.

Trong cốt truyện gốc, nàng luôn xuất hiện đúng lúc để chắn đao, chắn kiếm, chắn chảo sắt, thậm chí là... chắn nước miếng cho Tề Bất Ly.

Cái mai rùa được ca tụng là "bảo vật mạnh nhất" của nàng liên tục chịu thương tổn, cuối cùng bị Lâu Khí – người đã hắc hóa vì tâm ma – đánh nát thành từng mảnh.

Khi nàng chết, Tề Bất Ly lại nhờ sự hy sinh của nàng mà phi thăng thành công, gϊếŧ chết Lâu Khí, cưới nữ chủ, sống hạnh phúc bên mỹ nhân.

"Hạnh phúc vui sướиɠ" cái quái gì!"

Lê Dạng vừa nghĩ vừa lén lút bò ra khỏi mặt nước, tự nhủ: "Cảm ơn nhé, cái chức rùa chắn thương này ai thích thì làm, ta đây xin phép đi trước cho lành!"

"Bốp!"