Edit: Trixie Lynn
Beta: Phượng Chiếu Ngọc
Kết quả là, khi tổng tài quay đầu lại, anh nhìn thấy hải mã nhỏ đang chăm chú nhìn mình, ánh mắt đầy trìu mến như thể đang nhìn một sinh vật nhỏ đáng yêu. Phía sau, quản gia ngẩng đầu ưỡn ngực, vỗ tay ở sau lưng, vẻ mặt đầy tự hào như thể vừa hoàn thành một nhiệm vụ quan trọng.
Tổng tài: "?" Tổng tài cảm thấy hình như có chỗ nào quái quái.
Mà kể từ đó, mỗi khi tổng tài tỏ ra bối rối vì công việc, hải mã nhỏ liền một hai phải lôi kéo tổng tài xem phim hoạt hình để anh thư giãn. Mặc dù tổng tài không phải fan của phim hoạt hình, nhưng dù sao thì hải mã nhỏ thích là được!
Đêm khuya, lúc 11 giờ, tổng tài và hải mã nhỏ ăn tối xong, tính toán nghỉ ngơi trong phòng.
Hải mã nhỏ vừa quét sạch đĩa bánh mousse thứ hai mà tổng tài đưa qua, bỗng nhiên có tiếng chuông cửa vang lên.
Nghe thấy nhịp chuông cửa vội vã, tổng tài mỉm cười nói:
"Nhịp chuông này, dài ngắn, trải phải, hẳn là chị ấy đến rồi, chắc chắn lại có chuyện gì."
Hải mã nhỏ ngớ người, không hiểu làm sao tổng tài lại nhận ra được nhịp chuông như vậy. Cậu lặng lẽ nuốt nốt miếng bánh mousse cuối cùng:
"Ai vậy?"
"Chắc là chị tôi."
Tổng tài tự tin trả lời, vì qua bao nhiêu năm, anh đã quá quen thuộc với nhịp chuông cửa này.
Quản gia đẩy đẩy mắt kính, khẽ nhíu mày:
"Thiếu gia, nếu không để tôi đi mở cửa, tôi có cảm giác chuyện này không ổn lắm."
Tổng tài vung tay, ra hiệu không cần lo lắng:
"Không cần, ông không thể xử lý được, để tôi đi gặp chị ấy." Nói rồi, anh đứng dậy, tiến về phía cửa.
Hải mã nhỏ nghe nói rằng 80% tổng tài trong thế giới loài người đều có một người chị hoặc anh lớn tính cách mạnh mẽ như sấm rền gió cuốn, nhưng không ngờ tiên sinh của mình lại chính là một trong số đó. Vì vậy, hải mã nhỏ nghĩ rằng mình sẽ được gặp người nhà của tổng tài. Nhưng nghe giọng điệu của tổng tài, hải mã nhỏ có cảm giác như sắp đối mặt với một trận chiến cam go. Cậu vừa tưởng tượng vừa đi theo sau tổng tài, cuối cùng dừng lại bên cạnh bức tường, tò mò ngó đầu ra.
Tổng tài nhìn thấy vẻ mặt vừa tò mò lại hơi ngại ngùng của hải mã nhỏ, trong lòng không khỏi thấy đáng yêu. Một cảm giác “muốn thể hiện mị lực bảo vệ vợ” dâng lên trong anh, khiến anh cảm thấy bước chân mình như dài hơn, eo cũng thẳng hơn. Dù chỉ là một hành động đơn giản như mở cửa, nhưng trong lúc này, anh lại cảm thấy như đang chuẩn bị đối mặt với một cuộc chiến.