Edit: Trixie Lynn
Beta: Phượng Chiếu Ngọc
Hải mã nhỏ giải thích thêm: "Hải mã khi ở dưới nước đều ngủ như thế này mà."
Tổng tài cứng họng trong giây lát, rồi không nhịn được nữa, gắt gao ôm chặt lấy hải mã nhỏ, giọng khàn đặc:
"Em làm tôi sợ muốn chết. Lần sau đừng làm tôi sợ như vậy nữa, được không?"
Hải mã nhỏ gật đầu thật mạnh: "Được, em hứa lần sau sẽ không ăn phần của tiên sinh nữa. Anh đừng giận nhé, em còn để dành lại cho anh một cái pudding đó!"
Tổng tài cứng đờ. Trong khoảnh khắc đó, mọi chuyện như vỡ lẽ. Đồng tử anh co rút lại như động đất.
Đã bảo là nguyên liệu nấu ăn vừa mới mua hôm trước còn dư nhiều, vì cớ gì mà hôm qua quản gia lại ấp úng, đột ngột nói nguyên liệu không đủ để làm bữa tiệc hải sản lớn?!
***
Quản gia thật không ngờ chỉ mới ra ngoài nhảy vài điệu quảng trường với A Hồng lúc hoàng hôn, trở về nhà đã xảy ra chuyện lớn như vậy.
Việc hải mã nhỏ muốn xuống nước ngủ một giấc thì ông cũng biết. Để không quấy rầy cậu nghỉ ngơi và cũng vì tổng tài thiếu gia đã đặc biệt căn dặn rằng không ai được phép nhìn hải mã nhỏ tắm - ông liền cho tất cả người hầu ra ngoài nghỉ ngơi tạm thời.
Nhưng ai mà ngờ, vừa trở về, ông đã thấy thiếu gia nhà mình nằm sõng soài bên cạnh bể tắm, người ướt đẫm lại còn bị hải mã nhỏ bế lên như thể tái hiện cảnh nữ chính ngất xỉu giữa đêm mưa tầm tã trong phim truyền hình 8 giờ.
Tất cả người hầu sợ đến mức run lẩy bẩy, lo bị đuổi việc ngay lập tức. Cũng may, tổng tài thiếu gia tâm tính rộng lượng, không trách phạt ai, làm cả đám thở phào nhẹ nhõm.
Từ đó về sau, tổng tài lập tức phân phó, nếu có chuyện quan trọng, chẳng hạn như hải mã nhỏ muốn xuống nước ngủ hay có tình huống bất ngờ khác thường, thì phải báo cáo với anh để anh có sự chuẩn bị, tránh mất bình tĩnh.
Kết quả là…
Người hầu A khẩn trương lao đến trước mặt quản gia, làm một cái động tác chào của quân đội:
"Báo cáo! Hải mã nhỏ không xem phim tài liệu nữa mà chuyển sang xem phim kinh dị rồi!"
Người hầu B theo sát phía sau, bình tĩnh báo cáo:
"Báo cáo! Hải mã nhỏ ăn ít đi một nửa khẩu phần."
Người hầu C thì run rẩy, chỉ tay về phía hải mã nhỏ, lắp bắp nói:
"Ôm… ôm theo một con cáo! Hải mã nhỏ bị phim ma dọa sợ quá, giờ trốn vào góc có vũng nước đọng rồi!"
Tóm lại, cả một khoảng thời gian dài, tất cả người hầu cứ vậy mà xoay mòng mòng giữa những chuyện chẳng biết nên báo cáo hay không. Nhưng cuối cùng, dưới những buổi "huấn luyện đột kích" của tổng tài, họ cũng học được cách phân biệt rành mạch, chuyện gì cần báo cáo và chuyện gì thì không cần làm phiền thiếu gia.