Bá Tước Đích Tuyết Hồ Ly

Chương 16

Chương 16
– Xin chào, phiền anh gói giúp tôi 3 bó hoa cẩm chướng.

Mấy nữ trung học sinh vai đeo túi sách, hưng phấn tụ tập ở tiệm hoa nhỏ tinh xảo thanh lịch ngay góc đường.

– Hảo ~ xin chờ một chút.

Thanh âm thanh thúy dễ nghe, ngọt ngào vang lên trong tiệm hoa tươi tràn đầy sắc thái riêng xinh đẹp. Di, mái tóc trắng bạc, ánh mắt đen láy, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, cười lên lộ ra hàng răng trắng noãn xinh đẹp, không phải bảo bối Tiểu Quai khả ái của chúng ta đây sao?

Chỉ thấy Tiểu Quai mặc một cái áo T-shirt sạch sẽ, phía dưới là quần jean, trên người còn quấn một tạp dề màu hồng đáng yêu vô địch, ở trong tiệm bán hoa bận rộn làm việc.

– Xem, anh ta cắm hoa dáng vẻ rất chi nghiêm túc, thật là đẹp trai thật đáng yêu a.

Đám nữ sinh kia đứng cách đó không xa, thì thầm bàn tán sôi nổi.

– Hắc, ngươi không biết, khi tiệm bán hoa mới vừa khai trương, anh ta còn không biết làm gì. Đi theo sau lưng nữ nhân viên bán hàng, bộ dạng tay chân lóng ngóng gói hoa, đó mới gọi đáng yêu! Nếu không phải là ta phát hiện đầu tiên, các ngươi có thường tới nơi này mua hoa không? Hừ hừ.

Một cô gái tết tóc hai bên đắc ý khoe khoang.

– Được rồi, biết ngươi lợi hại nhất. Nơi nào có anh đẹp trai mở tiệm, ngươi cũng biết nhanh nhất. Đúng rồi, đại soái ca thành thục đó, cũng nhanh xuất hiện đi?

Nữ sinh tóc ngắn chọt bả vai cô gái bên cạnh.

Một nữ sinh tóc thẳng nhìn đồng hồ đeo tay, nghiêm túc gật đầu một cái:

– Hắn sẽ nhanh xuất hiện thôi.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến. trước cửa tiệm bán hoa, một chiếc Audi màu bạc dừng ở ven đường, một người nhã nhặn tuấn mỹ đẹp trai bước vào cửa tiệm, mỉm cười nhìn mỹ thiếu niên phía sau quầy bận rộn gói hoa tươi.

– A Chân ~~ Ngươi đã về a ~~

Thiếu niên tóc bạch kim cảm nhận được ánh mắt người yêu, hoan hô một tiếng, cao hứng từ trong đám hoa tươi chạy vội ra, lao thẳng vào trong ngực anh đẹp trai. Khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, hưng phấn ở trong ngực Lâm Tu Chân cọ a cọ.

– Xem một chút, lại diễn kịch sắc tình. Bọn họ ngày ngày đều ngọt ngào như vậy, tình cảm thật tốt.

Nữ sinh tóc tết cố gắng đè nén hưng phấn, thấp giọng nói.

– Đi, chúng ta cũng đi tham gia náo nhiệt, cùng anh đẹp trai chào hỏi đi.

Cô gái tóc ngắn lôi kéo mấy bằng hữu, đi tới.

– Tiểu lão bản, hoa tươi của chúng ta gói xong chưa a?

– Oa, ngươi hôm nay mặc tạp dề màu hồng thật đáng yêu a, mua ở đâu vậy?

– Đại ca ca, tiểu lão bản hôm nay chọn cho chúng ta hoa cẩm chướng màu hồng thật đẹp.

– Đúng vậy, kỹ thuật cắm hoa của cậu ta bây giờ rất tốt, so với nữ nhân viên lần trước còn tốt hơn.

Giọng nữ thanh thúy bắt đầu vây lượn ở quanh người Lâm Tu Chân cùng Tiểu Quai, trong tiệm hoa nho nhỏ rất nhanh tràn đầy hoan thanh tiếu ngữ.

Lâm Tu Chân nhìn Tiểu Quai, hơi xấu hổ cắn môi, khuôn mặt nhỏ bé mà ửng hồng bởi vì các nữ sinh bao vây mà càng khả ái mê người. Mặc dù còn không tự nhiên, nhưng đã có thể ở trong đám đông cười đùa. Tiểu hồ kia, tay chân nhanh nhẹn đang gói hoa tươi, khổ cực nhưng vẫn cao hứng kiếm tiền, khách khí cùng khách nhân chào hỏi:

– Hoan nghênh lần sau lại đến.

Lâm Tu Chân trong lòng không khỏi âm thầm cao hứng: ngay từ đầu vốn là muốn đưa Tiểu Quai đến trường học, nhưng tiểu hồ quá mức xấu hổ, lại không biết cùng người khác chung sống. Vẫn là Riley đưa ra chủ ý tốt. Đầu tiên mở một tiệm hoa nhỏ, để cho Tiểu Quai từ từ tiếp xúc với con người. Hơn nữa người tới mua hoa, phần lớn đều là người tốt tâm địa thiện lương, nhất định sẽ đối với Tiểu Quai có ảnh hưởng tốt.

Các cô gái hoạt bát kia rời đi, tiệm hoa tạm thời yên tĩnh lại. Nhân viên nữ được thuê để phụ giúp Tiểu Quai bán hàng thức thời loay hoay trước một chậu hoa lan. Tiểu Quai thoải mái ôm cổ của Lâm Tu Chân, ngồi ở trên đùi người yêu, hai chân đung đưa:

– A Chân, hôm nay bán ra thật là nhiều hoa a. Tất cả mọi người đều khen ta kỹ thuật cắm hoa càng ngày càng tốt.

Tiểu nhân nhi ngước khuôn mặt nhỏ nhắn, đắc ý nói.

Lâm Tu Chân nhéo lỗ mũi đang vểnh lên của Tiểu Quai, ở trên gương mặt mũm mĩm cắn một cái:

– Tiểu tử, dễ dàng như vậy liền đã kiêu ngạo rồi? Ngươi còn phải đọc sách học tập nhiều hơn, tham khảo ý kiến khách hàng, biết không?

– Ân, A Chân. Ta cảm giác mình thật hạnh phúc a ~~

Ngón tay của Tiểu Quai không ngừng ở ngực người yêu vẽ vòng tròn, khuôn mặt nhỏ nhắn ở cổ của Lâm Tu Chân cọ a cọ.

– Không biết Riley ca ca thế nào, hắn có điện thoại về không? Ta phải làm một vòng hoa xinh đẹp cho hắn ~~

– Ai biết được, tiểu tử kia đoán chừng vẫn còn ở Trường bạch sơn đi dạo đi. Chúng ta đừng quản hắn. Tiểu quai quai, ngươi hôm nay trên người thơm quá a.

Lâm Tu Chân đùa bỡn mái tóc bạch kim nhu thuận, hôn lên cái trán trơn bóng của bé.

Tiểu hồ khép hờ mắt, thoải mái rêи ɾỉ:

– Có thể là buổi sáng chăm sóc hoa quế rất lâu đi......

– Ân. Bảo bối thật thơm mà, thật muốn ăn a......

Ngón tay của Lâm Tu Chân không có hảo ý gãi gãi cái bụng Tiểu Quai, làm tiểu hồ một trận cười ha ha.

– Không được. Ta còn phải mở tiệm. Ta đã là tiểu lão bản.

Tiểu Quai thoát ra khỏi vòng tay người yêu, nghiêm túc nói.

Ai, tiểu hồ lúc nào chuyên nghiệp như vậy? Lâm Tu Chân cười khổ suy nghĩ.

Tiểu Quai khả ái cười cười, ghé vào lỗ tai Lâm Tu Chân, nhẹ nhàng cắn lỗ tai nhỏ giọng nói:

– Tối hôm nay chúng ta cùng nhau tắm hương hoa, ta phơi thật là nhiều cánh hoa hồng a......

Dứt lời, liền nghịch ngợm ở rái tay nhạy cảm của Lâm Tu Chân liếʍ một cái, lại nhanh chóng nhảy ra, đón khách hàng mới vừa vào cửa tiệm, mỉm cười nghẹ giọng hỏi:

– Xin chào, tôi có thể giúp gì cho bạn?

Buổi tối a...... xem ta làm thế nào đem ngươi ăn sạch sẽ! Lòng của Lâm Tu Chân bị hành vi ngày càng tệ của tiểu quỷ chọc cho ngứa ngáy, đứng dậy giúp đỡ người yêu nhỏ chào hỏi khách hàng.

Trong tiệm hoa nho nhỏ, tràn ngập không khí ấm áp mà lãng mạn. Trái tim ngọt ngào tựa như một căn phòng hoa tươi vậy, mãnh liệt tỏa ra mùi hương hạnh phúc, làm cho mỗi một người vừa tới đều cảm nhận được. Để cho người ta nguyện ý tin tưởng, tình yêu là điều kỳ diệu......

End