Huyền Học Tiểu Tổ Tông: Ngậm Bình Sữa Đoán Mệnh Cả Nhà Sủng

Chương 15: Chứng minh thư

Mọi người xung quanh đổi từ phẫn nộ sang hóng chuyện.

Cứ nói tiếp đi, ai giỏi thì nói thêm chút nữa!

Nhìn mặt Triệu Nghệ tái xanh, họ lại càng hả hê. Nhưng hả hê xong cũng phải ra vẻ khuyên bảo một chút.

"Thôi nào, thôi nào, chúng ta là cảnh sát, không cần chấp với bà thím này làm gì."

Triệu Nghệ: ... Khuyên kiểu này thà đừng khuyên còn hơn, gọi ai là bà thím vậy?!

Dù bị châm chọc, Triệu Nghệ vẫn kiên quyết đòi bồi thường.

Khi chồng bà ta đến, bà ta càng thêm tự tin.

Chồng Triệu Nghệ thuộc dạng hào môn quý tộc mới nổi, họ Vương, gia đình kinh doanh khá lớn, nhờ đó bà ta mới dám hung hăng như vậy.

Tần Trăn khoanh tay: "Muốn bồi thường cũng không phải không được, nhưng phí tổn thất tinh thần của mấy người bị bà làm hoảng sợ thì bà cũng phải bồi thường chứ nhỉ?"

Khóe miệng chồng Triệu Nghệ giật giật, nể mặt thân phận của Tần Trăn nên không dám nổi giận. Nhưng bị một người trẻ hơn làm mất mặt, trong lòng ông ta cũng khó chịu.

"Tần Trăn, đây là chuyện của chúng tôi, không liên quan đến cậu, sao phải xen vào làm gì?"

Tần Trăn nhếch miệng cười, mang vẻ lém lỉnh:

"Chẳng có gì, chuyện bao đồng không phải việc của cảnh sát sao? Tôi đã mặc bộ đồng phục này, chẳng lẽ lại để các người ỷ thế hϊếp người ngay trước mắt à?"

Vương Khang không dám trêu chọc nhà họ Tần. Dù sao, nhà họ Vương cũng chỉ là tiểu quý tộc mới nổi, không thể so sánh với gia tộc quyền thế như nhà họ Tần.

Thấy Tần Trăn quyết tâm đứng về phía ba người kia, ông ta cũng không muốn dây dưa thêm. Dù sao, chuyện này nếu tính ra thì đúng là họ sai trước.

Thực ra cả hai đều hiểu rõ, chỉ là họ quen thói ỷ thế hϊếp người, lại không muốn mất mặt nên dù không có lý cũng phải cố cãi vài phần.

Thấy chồng định bỏ qua, Triệu Nghệ không cam tâm: "Dựa vào đâu mà phải bỏ qua? Emily bị đánh chết rồi, đó là con chó mà tôi bỏ số tiền lớn để mua về..."

Bà ta không chịu buông tha, nhưng Vương Khang đã mất kiên nhẫn: "Rốt cuộc cô có đi hay không? Không đi thì tự ở lại đây đi."

Nói xong, ông liền sải bước rời đi.

Triệu Nghệ tức tối trừng mắt nhìn Thẩm Tri Âm một cái, nhưng cuối cùng cũng phải đi theo.

"Sau khi về, các người phải tự cẩn thận, dù sao cũng sống chung một nơi, hai người đó nhìn không giống người dễ tha thứ đâu."

Người cảnh sát giao phó xong, yêu cầu ba người bọn họ xuất trình chứng minh thân phận để đăng ký trước khi rời đi.

Nhưng…

Thẩm Tri Âm không có giấy chứng minh thân phận, hơn nữa lại không có quan hệ gì với ông lão kia.