Âm Linh Chi Lộ

Chương 15

Chương 15

Mạnh Ngô mỉm cười, không hề tức giận vì thái độ của Mạnh Chương.

"Đúng là như vậy" Ông nói: "Nhưng bữa trưa nay của con e là phải hoãn lại rồi, ăn chút điểm tâm này lót dạ cũng được."

Mạnh Chương mím môi, một lúc sau mới hỏi: "Tổ tiên, bọn chúng thế nào rồi?"

Mạnh Ngô không bất ngờ trước câu hỏi của Mạnh Chương, cũng không có ý định giấu giếm cậu.

"Đã rút lui hết rồi." Ông trả lời trước, sau đó liếc nhìn Mạnh Chương rồi bổ sung thêm: "Chỉ có Quỷ mẫu bị thương nhẹ, những kẻ khác không có việc gì."

Mạnh Chương khẽ thở phào nhẹ nhõm, chợt nhớ ra điều gì đó liền hỏi: "Quỷ mẫu bị thương, sẽ không ảnh hưởng đến Nhóm Quỷ Đồng sao?"

"Mối quan hệ giữa Quỷ mẫu và nhóm Quỷ Đồng..." Mạnh Ngô trầm ngâm, cân nhắc lựa lời nói sao cho Mạnh Chương dễ hiểu: "Thực ra không có sự liên kết trên dưới cố định, bọn chúng dựa vào thực lực của nhau mà hành xử."

Mạnh Chương cũng hiểu ra, cậu gật đầu.

"Nếu con mạnh mẹ yếu, thì Quỷ mẫu chỉ là kẻ nương tựa nhóm Quỷ Đồng. Chỉ khi con yếu mẹ mạnh, Quỷ mẫu mới có thể khống chế sinh tử của nhóm Quỷ Đồng, trong lúc nguy cấp có thể cướp đoạt bản nguyên của nhóm Quỷ Đồng để bổ sung cho bản thân..."

"Đồng thời, giữa Quỷ nẫu và nhóm Quỷ Đồng, ngoài mối quan hệ tương khắc này cũng tồn tại khả năng cộng sinh."

"Nếu là trường hợp trước thì không sao, nếu là trường hợp sau..."

Mạnh Ngô lắc đầu: "Quỷ Đồng và Quỷ mẫu liên kết, nương tựa lẫn nhau một khi bùng nổ, thậm chí có thể cưỡng ép vượt qua đại cảnh giới để chiến đấu rất khó đối phó."

Nói đến đây, Mạnh Ngô dừng lại một chút, nhìn Mạnh Chương rồi mới nói tiếp: "Lần này đám Quỷ mẫu, Quỷ Đồng đến gây sự quận Phủ Thành Hoàng ta chính là ở trạng thái cộng sinh, cho nên ta chỉ đánh lui chúng không truy đuổi."

Mạnh Chương mỉm cười, cụp mắt tránh ánh nhìn của Mạnh Ngô, thuận tay cầm một miếng bánh nướng nhỏ ăn từ từ.

Mạnh Ngô không vội, rót một chén trà đưa đến trước mặt Mạnh Chương.

Một miếng bánh nướng nhỏ không lớn, Mạnh Chương rất nhanh đã ăn xong.

"Tổ tiên, cháu nghe nói lúc Quỷ Mẫu xông vào Thành Hoàng Phủ, nhà ngục quận phủ cũng xảy ra chuyện, có thật không ạ?" Mạnh Chương hỏi.

Mạnh Ngô tùy ý gật đầu: "Là thật."

Mạnh Chương ngồi thẳng người: "Vậy là ngay từ đầu, bọn chúng đã không hề che giấu bất cứ ai?"

"Che giấu được sao?" Mạnh Ngô khẽ cười: "Đạo môn có thiên cơ thôi diễn - Lục Yểm Mai Hoa. Phật môn có Ngũ Nhãn Lục Thông. Các bậc hiền triết có Liên Sơn, Chu Dịch, tầm ti, sưu tích; Cửu Lưu có pháp môn tà thuật... Động tĩnh của bọn chúng sao có thể giấu được ai?"

Mạnh Ngô nói nhẹ nhàng, bình thản nhưng Mạnh Chương nghe xong lại càng im lặng.

Chính đạo, tà thuật, đại pháp, tiểu thuật, đều không liên quan gì đến Quỷ Anh thai nhi…

Mạnh Ngô ngước mắt nhìn cậu, thuận tay bưng chén trà lên.

"Con đang nghĩ đến đám Quỷ Đồng đó à?"

Mạnh Chương gật đầu: "Tổ tiên, tôn nhi có thể hỏi một câu được không?"

Mạnh Ngô gật đầu: "Con cứ hỏi."

"Dương gian, Âm giới đều có cao nhân, chẳng lẽ không ai nhìn thấy tai họa của Quỷ Anh thai nhi này sao, tại sao không ai ra tay..."

---