Linh Môi Sư Trùng Sinh

Chương 42

Chương 42
Cắt hoa quả có thể hết bao nhiêu thời gian ? không nhiều .

Anh trai sau khi dọn dẹp bát đĩa , cắt hoa quả bỏ vào đĩa đem lên cho em trai yêu nhưng mâm hoa quả giờ bị bỏ bên ngoài .

Bởi trong phòng yên lặng, hắn sợ đệ đệ đã ngủ nên nhẹ hé cửa xem y ngủ có ngon không ai biết lại thấy một màn kinh người ?

Đệ đệ làm cho lòng bàn tay mình sáng lên ,một bông hoa nhỏ xuất hiện , y còn tươi cười , nụ cười xinh đẹp , em trai hắn thực sự rất xinh đẹp , đóa hoa bay lên rồi biến mất ánh sáng tắt , thiếu niên như huyền ảo tưởng chừng sẽ biến mất luôn .

Hắn không hiểu ,không xác định tột cùng Nhiên Nhiên đang làm gì chỉ là sợ hãi , y sẽ bay mất hắn không

muốn phá vỡ tình cảm

này , khi phá của xông vào một mà đó còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn .

Cho nên bây giờ hắn phải canh giữ không cho Nhiên Nhiên rời đi , ở bên chờ y ngủ say , hắn không thể tuorng tượng một sáng thức dậy – y biến mất khỏi vòng tay hắn .

Nhiệt độ ở thời gian này

chênh lệch rất lớn ban đêm chỉ khoảng mười độ , con sóc bị ca ca quấn trong chăn giãy dụa mà lộ ra làn da trắng nõn “ Anh ơi , hình như có điểm nóng ”

“ Ngủ sẽ không nóng , tối lạnh không bọc kĩ sẽ cảm mạo ” Ca ca kéo đệ đệ lại gần hơn hận không thể cởi cả áo mình để khóa y lại .

Hai người dù đắp khác chăn nhưng nằm cùng giường làm hắn vô cùng thoải mái , nhìn em trai nghiêng đầu nhìn mình hắn xoa đầu y “Ngủ đi mắt ngươi còn mở không nổi còn muốn cố chống đỡ ”

Trước đây y mặc dù ỷ lại hắn dù hắn tắm cho cũng không có ngủ cùng cho nên đây vẫn là lần đầu tiên mà hiện tại mà đứng hay ngồi thì đầu của Khúc Y Nhiên sẽ như con gà mổ thóc .

“ Kia , ngủ ngón ” Y chịu đến cực hạn rồi , mặc kệ đi nghe hắn nói nhắm mắt lại .

Hô hấp ướŧ áŧ phun trên cổ ca ca làm một thứ gì đó không an phận nổi lên .

Đệ Đệ quả thật ngủ say mà không biết ca ca đã bỏ chăn ra mà ôm siết lấy y , hắn cảm thấy mình cũng buồn ngủ rồi hay sao mà làm ra hành động như thế tựa hồ chỉ giữ y bên mình mới an tân “ Nhiên Nhiên , ngủ ngon ”

Trên chiếc giường rộng lớn hai người ôm nhau ngủ , xích͙ ɭõa tương đối, ngực đối ngực tóc hòa tóc không thể phân chia .

Bọn họ là anh em .

Một lần này ngủ cực an tĩnh phòng ngủ có rèm che nên không thấy nắng hai người cứ như vậy ngủ đến trưa hôm sau rồi thẳng đến tối .

Hơn mười giờ đêm Khúc Y Nhiên mơ hồ dụi mắt tỉnh ngủ , dạ dày trống trơn môi khô khốc , thục đói “ nga , thật đói ” y cự quậy vung tay mà không để y móng sóc của mình bị một bàn tay to bao lấy .

Giờ này y thấy dưới lưng mình toàn chăn thừa ,cử động không tự nhiên mà cái gối ôm này lại phi thường thoải mái ấm ấm , mềm mềm , cái đói không thể làm linh môi sư bớt lười , con sóc tiếp tục — Ngủ .

Mà người bị em trai leo lên một cử động cũng không làm sao ngủ được nữa

, Khúc Y Nhiên cọ loạn một lúc thật sự đã đánh thức du͙© vọиɠ của Khúc Lăng Phong .

Lần đầu là do hoàn cảnh đặc thù vậy bây giờ do đâu , đều nói du͙© vọиɠ lúc sáng của nam nhân mạnh nhất nhưng lúc tối cũng không có kém đâu,

mà thứ đó chạm vào đệ đệ càng thêm khó chịu .

Khúc Lăng Phong thấp giọng “Đáng chết ”

Hắn làm sao không nhận

ra người trước mặt là ai , tình mê ý loạn với chính đệ đệ mình .

Khúc Lăng Phong hít một ngụm khí lạnh bắt đầu tìm cách đem em trai đẩy xuống , nhưng không được, thân thể ôn nhuyễn cứ như vậy dính sát lấy hắn , hai người chiều cao không lệch , rất hợp nhưng “ Sao vẫn gầy như vậy , thức ăn quân sự không tốt ?”

Khúc Lăng Phong áp chế ham muốn bắt đầu suy nghĩ làm cách nào dưỡng béo y , ca ca đang thả hồn theo mây thì đệ đệ lại hoảng hốt mà lăn từ trên bờ ngực của hắn xuống.

“ Tê hảo lạnh ” chăn đệm lạnh quá , lại mò về chỗ quen thuộc này rất ấm áp hình như là , Khúc Y Nhiên mở to mắt , y thế nhưng đang cọ loạn trên người anh trai , con sóc sợ tới mức nghiêng ngả lảo đảo đi xuống nhưng chịu lạnh không nổi quay về .

Hai móng nhỏ không biết đặt ở đâu cho phù hợp quơ loạn , sau đó nhẹ nhàng vòng qua vai anh mắt lim dim mà hỏi

“Anh ơi sao lạnh như vậy , mình ngủ đến mùa đông luôn rồi à ?”

Sóc ca cũng ngủ đông sao . No No No ngươi ngủ cả một ngày ấm áp

nay tỉnh sẽ lạnh thôi , nằm trên người ta thì đâu biết lạnh !

Khúc Lăng Phong bị đệ đệ ôm không nhẹ .Thân thể ngây ngô trên người hắn cọ loạn , đôi mắt ướt sũng lại kéo du͙© vọиɠ của ca ca trở lại .

Lực sát thương quá lớn làm Khúc Lăng Phong không bình tĩnh nổi cho dù định lực mười phần cũng muốn đem thiếu niên áp xuống nhai từng mảnh .

Thế giới này đủ loạn rồi nên cần bình tĩnh , bình tĩnh .

Ca ca nuốt nước bọt bảo trì thanh âm mà đem thiếu niên thảy về chăn sau đó chuẩn bị đứng dậy “ Ngươi còn hai ngày nghỉ ngơi , ca đi nấu đồ ăn , ngủ tiếp đi ”

Không thể ngủ cùng y nữa , ngủ nữa sẽ xảy ra chuyện .

Nhưng đệ đệ nghe không ra ẩn ý , thói quen ngái ngủ mà chu môi “ Ca ,mùa đông không phải có máy sưởi sao , hay anh em mình tự sưởi cho nhau đi ”

Khúc Lăng Phong bị y ôm cổ mà cười không nổi “ Em nghĩ nhiều quá ” nhưng cánh tay trên cổ y lại tăng lực đạo .

“ Nhiên Nhiên buông tay ra ” Thanh âm mang theo ẩn nhẫn vô cùng .

“ A , nha ” Khúc Y Nhiên thả tay nhưng sợ rơi nên lại ôm chặt hơn , dưới giường không thoải mái chút nào , y đã trải nghiệm rồi , không buông đâu .

“ Nhiên Nhiên ” tròng mắt ca ca đã nổi sóng mãnh liệt mà ngồi dậy , Khúc Y Nhiên đang

bám lấy bờ ngực hắn, thấy thay đổi mà càng bám chặt hơn

làm cho áo tắm hai người cùng tuột ra lộ bờ vai trắng nõn . Cái cằm trơn nhẵn bị ca ca nâng lên , hai người đối mặt .

“ Ca ” Khúc Y Nhiên bị ép ngẩng đầu thình lình nhìn thấy một đôi mắt đem sâu thẳm .

Khúc Lăng Phong vuốt ve cái cằm nhỏ của y , liền bình thường mà nói “ Nhiên Nhiên , có phải anh rất khoan thứ cho em không ?”

Bao dung ẩn nhẫn những lời này làm Khúc Y Nhiên khó hiểu

mà sửng sốt , đợi y hoàn hồn là lúc thấy môi mình ướŧ áŧ , không chỉ như thế trong miệng còn có thứ gì đó

đang xâm

nhập mà cướp đoạt đầu lưỡi y , là anh sóc ca .

“Ta , a ”

Môi bị kìm hãm , lưỡi bị cắn đau không có ôn nhu Khúc Lăng

Phong như vũ bão mà càn quét lấy khoang miệng của y , ôm chặt y trong ngực thỏa mãn vô cùng .

Cuối cùng cũng nhịn không nổi , thì ra trong lòng đã sớm biết , chỉ là từ lúc nào ? hắn cũng không muốn tìm hiểu

“ Nhiên Nhiên . nhắm mắt ”

Từng cái hôn như mưa mà rơi xuống gương mặt Khúc Y Nhiên , con sóc không do dự nhắm mắt . nụ hôn rơi trên mắt không muốn rời đi .Đôi mắt xinh đẹp này đã sớm muốn hôn lên rồi .

Đệ đệ toàn thân nóng

lên mà không đẩy hắn ra , như là tin tưởng cùng cổ vũ vậy .

Hắn là người lạnh nhạt nhưng không phải đầu gỗ , từ khi bắt đầu để ý đã có thứ gì đó tràn ra không thể thu hồi .

Thật lâu sau , triền hôn qua đi , Khúc Y Nhiên tựa trong ngực ca ca mà lấy hơi , cả người đỏ như con tôm luộc , vô lực ghé vào bờ

ngực nóng bỏng của anh trai , vành tai bị hắn nhẹ nhàng day cắn mà thì thầm “Nhiên Nhiên là chính em tạo nên việc này thôi ”

Tâm đã thoát cương không thể ngừng lại.