Chương 24
Việc nhỏ không để ý sẽ không thấy .Nhiều việc khi ngươi không để y vẫn lặng yên xảy ra mà ngươi nhìn lại đã ngăn không kịp .Khi Khúc Lăng Phong và Lâm Phong đến nhà em họ của hắn
là Lâm Tinh ăn cơm , thì tại kí túc xá A đại Khúc Y Nhiên vừa tắm xong cũng nghênh đón bạn cùng phòng. bốn năm là trạng nguyên khoa kĩ thuật, Phương Thiên Trác ,
Thành tích học tập của hắn vào trường xếp thứ hai mà bị Khúc Y Nhiên đẩy xuống thứ mười .
Khúc Y Nhiên lại không biết A đại phân phòng theo thành tích cho nên càng không biết không phải ai vào kí túc xá cũng hưởng thụ không gian hai người tốt đẹp .
Tóc đen còn ướt nước chảy xuống ẩn hiện dưới áo choàng tắm màu đen , trên đầu quấn khăn mặt trắng , y cười làm nên cảm giác thoải mái “ Xin chào , bạn cùng phòng ”
“ Xin chào ” Phương Thiên Trác nhìn y cười cũng cười nhạt ” D thị , Phương Thiên Trác , ngươi ở S thị sao ?”
“Khúc Y Nhiên , người địa phương ” Khúc linh môi mỉm cười trong lòng có chút kinh ngạc ánh mắt này hôm qua mình cảm giác được ở khách sạn . Vì thế y hỏi “Chúng ta từng gặp sao ”
Phương Thiên Trác bất động thanh sắc mà cười “ Dĩ nhiên là không , ta ở thành phố D vẫn là lần đầu tiên xa nhà , sáng nào ta cũng chạy thể dục tại công viên dọc bờ biển đã quên nay không có khó chịu , ngươi có địa điểm nào không nói cho ta ”
Khúc Y Nhiên xoa khăn lau đầu : “Ta biết gần đây có công viên nhỏ , rất ít người buổi sáng ” nghĩ một lúc y bổ sung ” S thị không có biển chỉ có hồ nhân tạo ”
“ Không sao ” Phương Trác Thiên nheo mắt nhìn nước theo tóc y nhỏ xuống biến mất trong dục bào , mà Khúc Y Nhiên thần kinh thô tiếp tục lau tóc , thân cao 1m75 của y nay lại thêm người này cao hơn .
Trước kia tại trung học vóc dáng Khúc Y Nhiên vào loại đẹp nhưng nay A đại toàn tinh anh , các cô gái 1m7 mà đi giầy cao gót đã cao gần y , mà nam sinh cao 1m8 có thể tùy ý thấy .
Phương Trác Thiên nhìn y lau tóc phì cười “ Không sai , càng lau càng loạn , ta có mấy sấy ngươi dùng không ?”
Hắn nói xong cầm trong tủ ra mà nhét vào tay y .Khúc Y Nhiên từ chốt “ Cảm ơn , ngươi muốn tắm không , nghe nói 9 giờ hết nước nóng 11 giờ tắt điện ”
“ Sớm như vậy ,so với trường ta cò khoa trương hơn ” hắn nói nhưng không định đi tắm .
Khúc Y Nhiên kì quái “ Ngươi cấp ba đã ở nội trú ”
“ Không ,nghe nói thôi , trường trung học cũng cõ mấy khu , nghe nói 12 giờ cắt điện cắt nước còn khống chế điện tháng , máy sấy không dùng được , nạp điện thoại thì dùng trộm bị bắt lap phải nộp phạt ”
Khúc Y Nhiên nghe xong thở dài “ Khống chế điện ,may mà A đại không biếи ŧɦái như vậy ”từ này là y học được của Lí Mật
để hình dung Đông Phương , lâu ngày cũng
nhớ .
Phương Trác Thiên
nháy mắt, đen con ngươi nói “ May mắn A đại không BT như vậy ”
Chủ đề này cũng dừng ở đây vì Khúc Y Nhiên không giỏi giao tiếp bình thường cũng chỉ là câu “
Xin chào ”. Phương Thiên Trác lại không khơi thêm chủ đề mới không khí trầm xuống .
Hai người nhìn nhau một lúc rồi cười lên , Phương Thiên Trác thở phào “ Ta nghĩ đến tân khoa Trạng Nguyên rất khó ở chung ”
Khúc Y Nhiên có điểm quýnh “ Ngươi .. biết ta”
“ Đương nhiên , nghe được tên ngươi
ai không biết liền vứt đi ” Phương Thiên Trác vỗ vai y “Ngươi không biết báo chí nói ngươi thế nào làm ta nghĩ bạn cùng phòng mình là siêu nhân, đeo kính dày bằng đít chai , đi giầy vải bạt , áσ ɭóŧ trắng ”
“ Ngươi tưởng thật giỏi , bạn hữu ”Khúc Y Nhiên dở khóc dở cười nhìn hắn , tủ giầy nhà họ Khúc có giầy vải bạt thật nhưng màu hồng thời thượng so với Đông Phương toàn thân hồng y còn
có nơi hơn làm người ta chẳng muốn đi .
“ Bất quá ”Phương Thiên Trác giọng điệu vừa chuyển tựa vào tường phía sau lưng y “Ta rất khâm phục ngươi chủ nhiệm nói đề năm nay thật khó , ngươi còn đạt điểm cao như vậy ” Ngay hắn là trạng nguyên D thị mà y là trạng nguyên S thị cũng ép hắn cựa không được .
Khúc Y Nhiên áy náy thành tích kia, hơn một nửa là của Lí
Mật
“ ta chỉ may mắn thôi ”
“ Ngươi khiêm tốn quá , bao nhiêu giáo sư còn bỏ công bình luận về tương lai của ngươi nói ngươi là trụ cột sau này của quốc gia , sau này còn có thể giành giả Nobel ai ngờ ngươi theo hệ tiếng Trung làm cả nước mở rộng tầm mắt ”
Phương Trác Thiên nhìn thiếu niên tà khí cười “ Có thể nói cho ta suy nghĩ của ngươi ”
Khúc Y Nhiên trả lời “Ta thích văn hơn lí ” đơn giản vậy thôi .
Phương Trác Thiên mắt lóe sáng “ Khúc Y Nhiên đồng học , thật có cá tính ”
“Không có ” Khúc Y Nhiên mở máy sấy tóc, thanh âm vang cả phòng , Phương Trác Thiên yên lặng nhìn y , chỉ là sấy tóc thôi sao lại tao nhã như vậy , thực làm cho người ta bất ngờ, tân khoa trạng nguyên Khúc Y Nhiên .
“Nghe nói trường học hom nay không có mở căn tin , chiều ngươi ăn gì ” hắn cuốn dây máy sấy mà hỏi , bàn tay Khúc Y Nhiên năm ngón thon dài trắng treo lướt qua hắn khi đưa máy làm Phương Trác Thiên khϊếp sợ , hắn từ nhỏ bị khiết phích không thích đυ.ng chạm ngay cả em trai hắn cưng nhất cũng chạm không được mà khi đυ.ng vào y lại bình thường .
“ Bữa tối ” Khúc Y Nhiên nghĩ ” Không cần ra ngoài , ta có đồ ăn ”
Phương Trác Thiên nhìn y kéo ra một đống túi đang còn nóng mà hỏi “ Bữa tối nhiều như vậy ”
Khúc Y Nhiên “ …..” Ta có thể nói, kì thật là cơm trưa sao , y không nói rồi mà gật “ đóng về làm bữa tối ”
“ A , ta nhớ rồi ngươi là người ở gia điếm buổi chiều ”
“ Điếm gì a ” Phương Thiên Trác mờ mịt .
Khúc Y Nhiên “ Nhà hàng cá , ngã tư bên kia ”.
Phương Trác Thiên lơ đãng “ Ta mới đi xe lửa đến sáng nay ”
Khúc Y Nhiên cười coi như không thấy tâm lí người kia căng thẳng “ Vậy khi
nào ta dẫn ngươi đi , ăn thôi kẻo nguội”
“ A , khi đó ta mời ”hắn cầm đũa bắt đầu ăn , từ nhỏ ở biển, Phương Thiên Trác
nhìn khỏe hơn Khúc Y Nhiên nhiều , nhất là hai người ngồi cùng bên như sắt bên lại trắng như ngọc làm hắn nhịn không được mà nói “So với con gái chỗ ta còn trắng hơn , D thị ai cũng đen so với ngươi ”
Khúc Y Nhiên vì trắng mà hay bị Lí Mật trêu tức giận mà nói “ Cái gì , ta đâu có như vậy ” Khúc tóc vàng không thích ăn mà chỉ thích uống rượu hút thuốc bằng không sao gầy như vậy , giống bộ xương . Khúc Y nhiên thở dài chỉ có thể từ từ bồi dưỡng quay về chính đạo thôi .
Ăn mấy miếng thịt , y buông đũa cho Phương Thiên Trác ăn hết , thật muốn ăn cá quá . Việc Phương Thiên Trác che giấu y cũng không tìm hiểu , mỗi người đều có lí do riêng mà .