Chương 12
Khúc ThiênTriết nhậm chức bí thư tỉnh ủy đã hơn hai năm ,ở vị trí này bên người không thiếu kẻ nịnh hót .
Hai nhà Khúc Đường kết hợp vốn đã là thêu hoa trên gấm , gió xuân vô hạn . trong nhà cái gì cũng không thiếu,
phỏng chừng đưa lễ đến người ta còn ghét , đưa bao nhiêu là nhiều .
Công ty nhà họ Đường thì không biết bao nhiêu người muốn đưa quà biếu , cho nên nhiều người chờ cơ hội nịnh hót , mà nay cơ hội có rồi .
Nghe nói nhị thiếu nhà bí thư thi vào cao đẳng đây là cơ hội
ngàn năm có một , trước kia tìm cơ hội thì cưỡi ngựa đi tìm cũng không thấy ,nay có rồi , vô luận cậu ta thi bao nhiêu điểm cũng đem quà mừng .
Khúc Thiên Triết đang ngâm bồn mà bực mình sao điện thoại reo liên hồi từ ba giờ trước không dứt .
“ Đây là sao , tức giận à ” Đường mẫu đi theo Khúc ba mà hỏi,
đang tắm mà lại lại lao ra ,bà buồn cười mà nhìn chồng nhíu mày .
Nghe thanh âm của vợ Khúc Thiên Triết giật bả vai thở phào “ Hiểu Hiểu thấy thế nào ?”
“ không bằng nói nguyên nhân cho em nghe đi ”
Khúc Thiên Triết “ ..”
Khúc Thiên Triết tiếp tục “ Đừng nói là em không biết kết quả thi của Nhiên Nhiên ”
Đường mẫu cười “ Con thi tốt , mừng cho nó sao lại nhíu mày ”
Khúc Thiên Triết nhì vợ “ Đúng vậy là ta nghĩ nhiều ”
Đường mẫu vuốt mi chồng “ Chúng ta là cha mẹ phải tin con , nó còn áp lực hơn mà ”
Có lẽ thành tích làm người ta ảo giác nhưng Nhiên Nhiên có cái gì khó nói đây .
Kì thật các ngươi nghĩ nhiều , nếu giờ vào phòng
bí mật của y
mà kiểm tra thì con các ngươi nhiều kinh hỉ lắm đấy .
Nhưng thế giới này không có nếu .
Khúc Y Nhiên là trạng nguyên L tỉnh là thực !
Đương nhiên thành tích của y mang đến nhiều dư luận , dù sao biểu hiện trong trường trừ môn toán ra đều hỏng bét mà y lại đậu cả ba khoa . Anh , văn, toán, lí .. tối đa ,văn sai vài lỗi nhưng đọc thì cũng cảnh đẹp ý vui có nghi ngờ cũng vô dụng, là máy chấm mà .
Có người nói nhà họ có tiền mua công nghệ , giám thị xông lên , chả nhẽ chúng ta mù ! thi dễ như vậy thì ai còn muốn làm thanh tra .
“ đô đô đô ” Nghe thanh âm máy bận Cao Tuấn bất đắc dĩ ngẩn ngơ , Phương Ngôn vươn tay lay lay “ Ngươi làm sao , Y
Nhiên nói gì ”Cao Tuấn ủy khuất “ Anh ấy cúp điện thoại của ta ”
Phương Ngôn mím môi , chổi lông gà sức sống bắn ra bốn phía nay lại ỉu xìu nhìn thế nào cũng nên
an ủi “ Nên để cho Y Nhiên thời gian giảm xốc , để y đi xác nhận thông tin ”
Cao Tuấn liếc mắt “ Trường đại học in bảng điểm rồi , còn sai sao, đừng nói với ta hôm nay là ngày Cá Tháng Tư ,hiệu trưởng
và giám thị vui đùa với sinh viên ( qua cấp ba thi lên bậc đều gọi là cao đẳng – Y Nhiên là đậu đại học )
Nói ra ai tin
thiên tài trăm năm khó gặp lại là người học hành tối + _ + nhất cơ chứ .
Được rồi có lẽ người ta cái gì cũng giỏi chỉ ngại biểu hiện thôi .
Hiện tại cũng chỉ lí giải như vậy , Cao Tuấn đem đầu vò loạn “Ta dựa vào ! ngươi không
biết lúc ấy trường học in tên Khúc ca sặc sỡ như vậy , ta sợ, thế nào mà lại
kinh khủng so với phim 3D ta xem còn đáng sợ hơn ” Kì thật không chỉ mình ngươi , mọi người đều như vậy .
Nhặt di động lên Khúc Y Nhiên ngơ một lúc mới tỉnh “ Cao Tuấn dù
bệnh thần kinh
cũng không thích nói đùa ” Vậy tin này là thật .
Y đột nhiên ý thức được nhờ Lí Mật thi thay là sai lầm lớn đến cỡ nào = .=
Lí Mật ngươi sao rồi ?
“ Hắc có gì nói đi đừng vòng vo ” Lí Mật phiêu phiêu bay không hề ăn năn “ ta không cố y ,đề dễ mà, bao người muốn nhất như ngươi mà không được đó ”
“ Ngươi nói ta học làm sao , không phải vấn đề thứ nhất ,là ta thiếu tiếng anh ” Linh môi sư là nghề đặc thù không được quá nổi bật, như vậy sẽ nghịch thiên , chỉ sợ số mệnh lại thay đổi rồi .
Thôi đến thì đến ngăn cũng không được .
Linh hồn vốn nhạy, Lí Mật thấy y vừa đó đã thông suốt rồi giống như không có gì mà ngạc nhiên “ Không nghĩ ngươi thông suốt nhanh như vậy”
“Ân ” vốn chọn một trường để đọc sách giờ thêm nhiều lựa chọn thôi ,không biết phiếu lựa chọn có được chấp nhận không .
“ Khẳng định vô hiệu ” Lí Mật vẫn nhớ lúc y điền bừa vào mà .Kết quả là
không được thật , A đại tốt nhất tỉnh có luật bất thành văn là sẽ thu trạng nguyên rồi .
“ Cái gì , khúc đồng học ngài thi lí sao lại chọn khoa văn để học, dù điểm ngang nhau nhưng …” Hiệu Trưởng A đại thắc mắc , Khúc Y Nhiên vẫn đi hệ tiếng Trung, thành tích thật của y mà làm kĩ sư thì hỏng bét .
Phó hiệu trưởng đề nghị tin học , y cũng chỉ là hạng gà mờ nên “ Thật có lỗi tiếng trung thích hợp với ta ”
“ Đừng mà , ngài là trạng nguyên khoa lí mà , nghĩ rồi nói lại nha ” nói xong cúp máy không cho Khúc Y Nhiên cơ hội cự tuyệt .
Khúc Y Nhiên cúp máy
,vậy thì nói sau thôi , biết thế nộp giấy trắng rồi đem tiền đi học vậy .
Hiện tại có nơi nhận y là tốt rồi ,
“Hảo, Nhiên Nhiên muốn ông tặng quà gì ”
“không cần đâu ạ,
phòng ông cho rất tốt rồi ”
“ vậy sao , ừm , vậy thì tốt ” Thanh âm lão nhân vui vẻ
“ Ân ” Khúc Y Nhiên trả lời điện thoại có chút mơ hồ , ông không biết chuyện ma quái rồi , lão nhân lại nói “ Đại Ca ngươi nghe sự tình chắc sẽ vui lắm ”
Khúc Y Nhiên “..” Kì thật thân thể không đổi chủ thì tiền căn cũng không thay đổi bất quá y vẫn thuận theo “ Đúng vậy ”
Lão nhân tuy nói không tặng quà nữa nhưng đã lên kế hoạch ngoạn ý cho tôn tử đỡ buồn ,thi như vậy là bao nhiêu cố gắng , ông cũng không lo lắng nhiều như con gái và con rể , vì thế gọi điện thoại qua bên kia đại dương cho cháu bắt hắn XXX bài . XXX tự mang về cho em ngươi .
Lạnh đến đọng tuyết ,Khúc Lăng Phong nhíu mi buông điện thoại .
“ Có ai chọc giận ngươi ” Lâm Phong người cùng hắn sang Mĩ lập nghiệp hỏi “ Điện thoại nhanh ghê , là người nhà sao ?”
Khúc Lăng Phong im lặng , Lâm Phong cười “ Ta đoán đúng rồi ”
“ Ừ ” thanh âm của hắn có điểm nghi hoặc là Lâm Phong nhíu mày “ lí do gì ”
“ Nhị đệ thi cao đẳng ”Hắn không tin một tiểu đệ thi cao đẳng kéo được Lăng Phong về “ Rồi , sau đó nữa ”
Hai ngón tay xoa xoa , Khúc Lăng Phong có chút nặng nề “ Là Trạng nguyên toàn tỉnh ”.
Lâm Phong “ …” Ngày mai không phải là tận thế đi .