“Hệ thống, tôi sắp chết rồi.”
Đây là ngày đầu tiên Nguyễn Điềm xuyên vào tận thế, và chẳng mấy chốc, hôm nay cũng sẽ trở thành ngày cuối cùng của cô.
Hệ thống: [Chỉ cần nhanh chóng tìm được các đối tượng công lược, cô sẽ không chết.]
Nguyễn Điềm chỉ tay về phía những zombie đang lảng vảng dưới lầu, mặt không cảm xúc, lên tiếng:
“Cậu nghĩ tôi làm sao đi đây? Tôi cũng chỉ là một NPC mỹ thực! Cậu định bảo tôi dùng bánh bao nhỏ vả thẳng mặt bọn zombie à?”
Hệ thống: [... Ký chủ, tôi đề nghị cô bình tĩnh lại.]
Nguyễn Điềm: “Cảm ơn, không bình tĩnh nổi. Hay là cậu muốn tôi lấy bánh mì pháp cạy đầu bọn zombie?”
Nguyễn Điềm vốn là một NPC trong một game nấu ăn. Ngay lúc trò chơi vận hành suốt mười năm đóng cửa, cô lại xuyên không.
Thời buổi này đến cả NPC cũng xuyên không được!
Nhưng điều cô không ngờ tới là mình xuyên vào tận thế, và cơ thể này, chủ nhân ban đầu của nó vừa mới bị gϊếŧ chết.
Nguyễn Điềm cố gắng bình tĩnh. Cô lau vết máu ở khóe miệng, ngồi xuống chiếc ghế nhỏ.
Hệ thống: [Trong tận thế, khi thức ăn trở nên khan hiếm, cô có thể dựa vào tiệm cơm của mình để làm mỹ thực. Đó chẳng phải là một siêu năng lực mạnh mẽ sao?]
Nguyễn Điềm cười khẩy vì tức giận, cô vỗ mạnh lên chiếc xe đẩy trước mặt, giọng chắc nịch:
“Đã thấy tiệm cơm nào chỉ là một chiếc xe đẩy chưa?”
Nói xong, cô tức tối bổ sung thêm một câu:
“Còn con mịe nó là loại xe đẩy thủ công!”
Hệ thống im lặng, không nói nữa.
Âm thanh vỗ bàn vừa rồi quá lớn, thu hút đám zombie dưới lầu.
Cô buộc phải hạ thấp giọng, dần dần lấy lại bình tĩnh.
“Tôi chỉ cần công lược được sáu đối tượng, thu thập giá trị biết ơn của họ, là có thể tiếp tục sống, đúng không?”
Hệ thống lại lóe sáng: [Đúng vậy, ký chủ của tôi thật là một người thông minh.]
Nguyễn Điềm: “Nói những lời vô ích này làm gì? Sao không thưởng cho tôi cái gì thực tế hơn đi?”
Hệ thống lại im lặng, biến thành con rùa rụt cổ.
Nguyễn Điềm nhìn kỹ tất cả tài sản còn sót lại của mình: một chiếc xe đẩy đồ ăn đơn giản, một chiếc bàn nhựa xếp nhỏ gọn, và một cái ghế đẩu bằng nhựa có thể mua với giá 2.5 tệ trên mạng, còn được miễn phí vận chuyển.
May mắn thay, cô vẫn có thể kiểm tra bảng kỹ năng của mình. Hiện tại, cô chỉ có thể làm được một món ăn: bánh bao nhỏ.
[Bánh bao nhỏ mộc mạc: Một miếng bánh bao bùng nổ hương vị. Một ánh nhìn đã đủ làm lòng người “bùng nổ”.]