Gặp Lại Tính Phúc

Chương 29: Ông xã liếm giúp em

Editor: RachelMei

"Thử xem có hợp không." Cửa phòng thử đồ vừa đóng lại, Phó Thần An đứng khoanh tay tựa vào tường. Giữa hai hàng lông mày đều là ý cười, nhưng Quý Văn lại nhìn ra anh có "âm mưu".

Cởi bỏ một thân áo sơ mi quần dài, dưới ánh mắt nóng dực của người bên cạnh, duỗi tay cởi bỏ móc cài áo ngực.

Đôi gò bồng đào được phóng thích, nháy mắt nhảy ra, đầṳ ѵú chịu hơi lạnh điều hòa run rẩy, hơi hơi dựng thẳng. Quý Văn ngày thường rất chăm chỉ rèn luyện, mỗi một tấc da thịt đều rắn chắc. Hơn nữa hình dạng hai vυ' cực kỳ xinh đẹp, tròn trịa. Mặc kệ không có áo ngực nâng đỡ, cũng không rủ xuỗng chút nào.

Quý Văn ái muội nhìn anh rũ mi, người đàn ông này khó có được khi thế nhưng không chút lộn xộn, nhịn xuống sắc đẹp dụ hoặc. Xem ra là cô suy nghĩ nhiều, Phó Thần An hẳn là thật tình muốn giúp cô chọn nội y đi.

Yên tâm thay một bộ khác.

"Không hợp với màu da, đổi ~"

"Kiểu dáng khó coi, đổi ~"

"Kiểu dáng quá hở hang, đổi ~"

Quý Văn khinh thường, tổng tài, anh còn không phải muốn nhìn cô ăn mặc hở hang sao?

"Nút thắt thiết kế quá phức tạp, đổi ~"

"Chất liệu không đủ mềm mại, đổi ~"

Mắt đen thâm thúy, không ngừng đảo qua nữ nhân trước mắt, từ đầu đến chân, từ  ngón chân cuộn tròn đến hai chân thon dài trắng nõn, đến qυầи ɭóŧ ren đen, hướng lên trên là bộ ngực sữa no đủ.

"Được rồi!" Quân vương ra lệnh một tiếng.

"Còn không có thử xong đâu?" Vẻ mặt mờ mịt, vài bộ cô cảm thấy cũng không tệ lắm, lại bị người này phủ quyết.

"Thị giác mệt nhọc, nghỉ ngơi chút đã ~" giọng đàn ông tinh khiết trầm thấp tới gần, chân dài hữu lực để giữa hai chân cô. Bàn tay to ấm áp ôm lấy vòng eo trơn mềm trần trụi, cúi đầu hôn lên môi cô.

Nụ hôn này tới quá nhanh, quá kịch liệt.  Môi lưỡi cường thế trực tiếp cạy mở hàm cô, xông vào câu lấy đầu lưỡi thơm mềm. Quý Văn duỗi tay ôm lấy cổ anh, há to miệng, đầu lưỡi mềm mại cùng anh dây dưa, bị anh mυ'ŧ vào thật mạnh.

Nước bọt không kịp nuốt xuống, chảy ra khóe miệng nhỏ xuống trước ngực trần trụi.

Quý Văn nhẹ thở gấp, hơi ngửa đầu ra sau, cần cổ nữ tính trắng nõn kiều nộn bại lộ ở trước mặt hắn. Phó Thần An mắt sâu thẳm lăng lăng nhìn chằm chằm, môi lưỡi linh hoạt nhanh chóng đốt lửa đánh dấu trên cái cổ non mịn.

Mỗi tấc da môi lưỡi anh đi đến, đều gợi lên du͙© vọиɠ chỗ sâu nhất trong nội tâm hai người.

"Ưʍ." cô ngâm khẽ, âm thanh từ khóe miệng tràn ra. Phó Thần An nảy sinh ác độc lại lần nữa lấp kín cái miệng nhỏ mê người, từ mạnh đến nhẹ. Chậm rãi ở môi cô liếʍ mυ'ŧ một chút, rút lui, lại ghé đến gần, dán lên hai cánh môi mềm mại kia, trằn trọc trao đổi nước bọt, nhẹ suyễn hô hấp thân mật giao triền.

Động tình mà ôn nhu đến cực điểm, hôn môi một chút. Kiểu hôn này, làm Quý Văn mềm nhũn thành một bãi xuân thủy, dán trên người anh, cầm lòng không được vặn vẹo, ma xát, muốn càng nhiều, không khí xung quanh vô cùng ái muội, vô cùng ngọt ngào.

Phó Thần An cúi đầu hôn lên hai vυ' tuyết trắng, ôn nhu lại lâu dài, đầu lưỡi mềm nhẹ đảo qua mỗi một tấc da thịt. Môi lưỡi ướŧ áŧ ôn nhu mυ'ŧ vào.

"Ân" Quý Văn cắn chặt môi, nhưng bên miệng vẫn là kìm không được tràn ra tiếng rêи ɾỉ yêu kiều từ trong xương cốt.

Hai vυ' lớn  bị anh dịu dàng yêu thương,  làm cho cô động tình tăng vọt, hạ thân lại ngứa, tô trướng cực kỳ, thật muốn bị hung hăng lấp đầy.

Tay nhỏ hoảng loạn duỗi tới giữa hai chân anh, cách quần tây, ôn nhu vuốt ve. Trong tay ấm áp cự long cứng rắn rõ ràng chống ở bụng nhỏ cô.

"Em muốn" cái miệng nhỏ để sát bên tai anh, hơi thở nóng hầm hập phun thẳng vào ốc nhĩ Phó Thần An.

Bàn tay to kéo xuống qυầи ɭóŧ đen còn sót lại trên người cô, hai chân cô nhanh chóng dẫm cởi, qυầи ɭóŧ nhỏ rơi trên mặt đất. Phó Thần An khom lưng nhặt lên, cười phúc hắc, nhét qυầи иᏂỏ vào miệng cô.

"Ngoan, ông xã liếʍ giúp em."

Vừa dứt lời, Phó Thần An ôm cô ngồi xuống ghế mềm mại, hai chân bị banh dạng thành hình chữ M. Phó Thần An nửa quỳ trước mặt cô, cúi đầu há miệng ngậm lấy tiểu huyệt kiều nộn.

Đầu lưỡi mạnh mẽ liếʍ láp cánh hoa, đánh lưỡi vào trong hoa huyệt, đầu lưỡi dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ ở trong khe thịt nhiệt tình qua lại. Bỗng nhiên chơi xấu, ngậm lấy viên thịt trên đỉnh trồi non, mυ'ŧ vào thật mạnh.

"Ô ô ô" cảm giác này thật sự quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, làm cho cô choáng váng, Quý Văn hưng phấn kích động. Vì trong miệng bị nhét qυầи ɭóŧ chính mình, chỉ có thể kêu ưm ưʍ.

Hai tay nhỏ gắp gao nắm chặt vai anh, đầu lưỡi anh không ngừng thâm nhập, hạ thể truyền đến kɧoáı ©ảʍ cực đại.

Ngón tay anh để bên miệng hoa huyệt, vuốt ve tiểu hạch mẫn cảm.

"Ân ân ân" loại cảm giác này thật muốn mạng cô mà, cửa huyệt động cùng tiểu hạch đồng thời bị anh đuà bỡn. Quý Văn cảm nhận được trong huyệt đạo không ngừng trào ra dâʍ ŧᏂủy̠ ấm áp.

Nửa người dưới giống như muốn tan thành một vũng nước xuân, chân tâm tê dại, khống chế không được run rẩy.

Tay nhỏ luồn vào nắm lấy tóc anh, động tình ngửa đầu. Trước ngực hai bầu vυ' tịch mịch khó nhịn, núʍ ѵú cứng rắn dựng thẳng. Tay nhỏ Quý Văn chà sát lung tung, nắm lấy hai đầṳ ѵú bị vắng vẻ.

Phó Thần An đột nhiên thu lưỡi về, nhét vào một ngón tay , ở trong tiểu huyệt tìm kiếm, thọc vào rút ra.

"Ân ân ân" Quý Văn bất ngờ bị đảo lộng, vách tường thịt trong hoa huyệt co rụt lại, thiếu chút nữa liền phun nước.

Nhưng Phó Thần An cố tình cúi đầu ngậm lấy viên trân châu bị ngón tay đùa bỡn sưng đỏ, lập tức nuốt vào. Đầu lưỡi linh hoạt nhanh chóng liếʍ láp, phối hợp với tiết tấu ngón tay thọc vào rút ra.

Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đánh tới, làm tiểu huyệt chợt co rút lại lợi hại, thịt huyệt không ngừng mυ'ŧ lấy ngón tay kia.

"A... ưmmm" Quý Văn run rẩy, xô đẩy hai vai anh, cảm giác này quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cả người mềm như bông một chút sức lực cũng không có, không đứng dậy được.

Nhưng động tác ngón tay anh thọc vào rút ra càng tăng tốc, há miệng đem toàn bộ âʍ ɦộ trước mặt ngậm vào, hút thật mạnh, lòng bàn tay đỉnh chỗ nhô lên kia hung hăng ấn xuống.

"Ân a...." bụng nhỏ co rút mãnh liệt, tiểu huyệt khẩn trí khống chế không được co rút run rẩy. Nhanh chóng mãnh liệt phun ra một cỗ dòng nước ấm áp , Phó Thần An nhanh chóng rút ngón tay ra, miệng lại lần nữa lấp kín huyệt khẩu.

Cao triều qua đi Quý Văn hoàn toàn hư thoát, ngửa đầu, dựa trên vách tường, hai mắt mê ly vô lực. Chân chua xót ma sát, run rẩy không khép được.

Phó Thần An ngồi dậy, duỗi tay đem qυầи ɭóŧ trong miệng cô lấy ra, ôn nhu đem ôm vào trong ngực. Bàn tay to xoa khuôn mặt nhỏ ửng hồng, dịu dàng hôn xuống môi cô.

"Ông xã~" Quý Văn sấn tới môi anh, môi lưỡi dây dưa không một khe hở, tay nhỏ đặt trên dây lưng muốn mở, một bàn tay to chế trụ bàn tay đang lộn xộn của cô nàng.

"Được rồi, nên ra ngoài rồi." Giọng đàn ông gợi cảm khàn khàn vang lên bên tai.

"Kia... Nó làm sao bây giờ?" Mắt hạnh nhìn xuống vệt nước oánh oánh trên quần anh ngay chỗ đang sưng phồng lên.

"Không sao~ mặc quần áo vào đi." Phó Thần An đứng lên, con ngươi đen sẫm không dám dừng lại trên thân thể mềm mại mê người kia, đơn giản xoay người sang chỗ khác, bình phục du͙© vọиɠ chính mình.

Quý Văn mắc cỡ đỏ mặt, nhanh chóng nhặt quần áo trên đất, mặc chỉnh tề.

Thời điểm hai người ôm đống nội y ra ngoài, nhân viên cửa hàng vẻ mặt nhiệt tình nhìn bọn họ.

"Gói toàn bộ lại cho tôi" Giọng nói người đàn ông trầm thấp, nhân viên cửa hàng một trận hưng phấn, tay chân lanh lẹ bắt đầu đóng gói. Nhưng ánh mắt các cô nhìn Quý Văn ái muội cực kỳ, sắc mặt nháy mắt nhiễm một tầng đỏ ửng.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~