Sau Khi Tán Đổ Vai Ác Tôi Ôm Bầu Chạy

Chương 1.2: Lý Tư Viễn sắp về ư???

Giản Phồn Tinh vừa đọc tiểu thuyết mà vừa nghiến răng, chỉ muốn xuyên vào sách để đấm "tên nam chính tra" kia hai cú thật mạnh.

Ý nghĩ này vừa lóe lên, trước mắt cậu bỗng tối sầm lại.

Đến khi mở mắt ra, cậu đã từ buổi tiệc xa hoa trên du thuyền bước vào một nơi xa lạ — biệt thự xa hoa của nhân vật phản diện lớn nhất trong truyện, Lý Tư Viễn, và trở thành pháo hôi não tàn yêu đương "Giản Phồn Tinh", người sống không qua nổi cái kết.

Luật xuyên sách của cái tên trùng họ trùng tên đáng ghét!

Trời ơi, thế giới này thật chết tiệt!

...

Giản Phồn Tinh thay đồ xong, trước khi ra khỏi phòng liếc nhìn vào gương. May mắn là gương mặt trong truyện vẫn giống hệt cậu ở thế giới trước, không phải suốt ngày nhìn khuôn mặt của người khác.

Hơn nữa, "ông chồng hờ" của cậu ở đây còn rất giàu. Biệt thự này to gấp mấy lần căn nhà cậu từng ở, ngay cả phòng khách nhỏ dành để "cho có" cũng được trang trí tinh tế, sang trọng, ngập tràn mùi vị của tiền bạc.

Khó trách nam chính muốn hạ bệ anh ta để lên làm người giàu nhất, cuộc sống thế này ai mà không muốn cơ chứ?

Chỉ có điều, những quy củ của người giàu đôi khi hơi phiền, chẳng hạn như thói quen ăn uống đúng giờ. Với người thức khuya dậy trễ như Giản Phồn Tinh thì quả là một cơn ác mộng.

Giản Phồn Tinh ngáp dài, uể oải đi xuống cầu thang. Trên bàn ăn ở phòng khách đã bày sẵn một phần cơm trưa.

Trong biệt thự này, chỉ để chuẩn bị bữa chính đã có đến năm đầu bếp chuyên biệt, chưa kể thợ làm bánh và đầu bếp món tráng miệng. Các món ăn đều được chuyên gia dinh dưỡng phối hợp từ trước, bảo đảm không trùng lặp mà vẫn đầy đủ dinh dưỡng.

Thức ăn được bày biện tinh tế, hương sắc mỹ vị không thua gì nhà hàng năm sao ở thế giới cũ của cậu.

Chiếc bàn ăn nằm trước cửa sổ kính lớn trong suốt, ánh sáng tràn ngập. Trên bàn, những món ăn còn bốc hơi nóng, mùi thơm khiến người ta không cưỡng lại được.

Giản Phồn Tinh cầm nĩa xiên một miếng bò chiên giòn bỏ vào miệng. Thịt bò giòn bên ngoài, mềm bên trong, ngọt thơm mọng nước, chỉ một miếng thôi đã khiến cả khoang miệng ngập tràn hương vị.

Bị mỹ thực chữa lành, Giản Phồn Tinh tạm thời quên đi sự bực bội vì xuyên sách, lim dim tận hưởng.

Ba ngày trước, khi cậu vừa xuyên đến, nguyên chủ cũng vừa kết hôn và chuyển đến đây. "Ông chồng hờ" bận rộn công việc, không ngày nào ở nhà, còn cậu thì sống như một thiếu phu nhân nhà giàu có chồng đi công tác dài ngày.

Nếu không phải vì không được ra ngoài chơi, và cũng vì theo diễn biến truyện thì về sau cậu sẽ bị lôi ra làm gián điệp và tống vào ngục, Giản Phồn Tinh thậm chí đã nghĩ cứ nằm đây làm cá mặn cả đời cũng được.

Cậu nghĩ mà hơi tiếc nuối.

Đột nhiên, quản gia xuất quỷ nhập thần xuất hiện sau lưng cậu: "Thiếu gia Giản."

Giản Phồn Tinh sực tỉnh: "Hả? Chuyện gì vậy?"

Quản gia nghiêm túc nói: "Thiếu gia Giản, tiên sinh tối nay sẽ về."

"Ồ." Giản Phồn Tinh gật đầu chẳng mấy bận tâm.

Tiên sinh về thì cứ về, liên quan gì đến cậu chứ?

Gật đầu xong, cậu mới nhận ra có gì đó không ổn.

Khoan đã… vị tiên sinh này, chẳng phải chính là "ông chồng hờ" của cậu sao?

Lý Tư Viễn sắp về ư???

Giản Phồn Tinh lập tức cảnh giác đứng lên, món ngon trong miệng phút chốc chẳng còn thấy thơm nữa.