Trong một đêm không trăng, khi gió lùa qua những dãy núi hoang vu bao quanh Xích Qủy quốc, một đứa trẻ mang trong mình phong ấn mạnh mẽ đã ra đời: Chi Vương Trình Tranh, hay từ nay sẽ được biết đến với một cái tên khác – Xích Lạc Thần.
Ấy vậy mà không một ai cảm nhận được sự linh thiêng của cõi thần, cũng chẳng có tiếng chuông báo hiệu hay ánh sáng kỳ ảo nào chiếu xuống từ thiên giới. Chỉ có phi tần, người sinh ra đứa trẻ là cảm nhận được một linh tính kỳ lạ dâng lên trong lòng, như thể một linh hồn vĩ đại đang trú ngụ trong cơ thể nhỏ bé ấy. Nhìn vào khuôn mặt thiên thần của đứa trẻ sơ sinh, nàng lắc đầu nguầy nguậy, phủ nhận mọi sự liên kết giữa nó và những thực thể thần thánh.
Bởi Xích Qủy quốc là nơi không thờ thần!
Từ bao đời nay, tổ tiên của họ đã truyền lại một tư tưởng kiên định rằng thần thánh là những thực thể vô cảm và máu lạnh. Những kẻ ấy không bao giờ tỏ ra thương xót, không bao giờ quan tâm đến vận mệnh của con người, bất quá cũng chỉ là đám giả nhân giả nghĩa, tự cho mình là thanh cao.
Ở đây, thần linh chỉ tồn tại trong những câu chuyện cổ xưa tăm tối, không được chào đón, không được kính trọng và thậm chí là căm ghét. Người Xích Qủy tin rằng sự sống chỉ có thể được nâng niu, bảo vệ và phát triển bởi chính sức mạnh của con người, không thể trông cậy vào bất kì thực thể siêu nhiên nào.
Được sinh ra trong một vương quốc chẳng màng đến sự hiện diện của thần linh, từ nhỏ, Trình Tranh đã được nuôi dưỡng trong sự khắc nghiệt của một đất nước không chấp nhận sự yếu đuối. Y được dạy dỗ để rèn luyện cả cơ thể lẫn trí óc, vì ở Xích Qủy quốc, chỉ có sức mạnh và trí tuệ mới là những giá trị thực sự.
Khi Trình Tranh tròn mười bảy tuổi, sự thông minh xuất chúng của y đã không còn là điều phải bàn cãi. Những bài học về chiến thuật, quân sự và chính trị mà y được dạy từ nhỏ đều được tiếp thu nhanh chóng.
Chỉ một thời gian ngắn sau đó, không quá bất ngờ khi Trình Tranh được lựa chọn làm thái tử của Xích Qủy quốc.
Một nghi lễ long trọng được tiến hành, tất cả mọi người đều nhìn y với ánh mắt đầy kỳ vọng.
Nhưng, nực cười thay người được chọn để sau này đứng đầu trong một vương quốc khinh miệt thần linh, lại chính là một vị thần đang lịch kiếp ở phàm trần.
Là trời đang trêu đùa y và cả đất nước này, hay thiên mệnh đã thay đổi? Bởi ở một nơi như Xích Qủy quốc đến bao giờ mới có thể phi thăng? Nếu không thể phi thăng ở kiếp này, chắc chắn khi sinh mạng đã kết thúc sẽ tiếp tục luân hồi sang một kiếp khác. Cứ như thế mà tuần hoàn vô tận cho đến ngày Chi Vương điện hạ ngộ đạo thành thần một lần nữa.