“Về rồi hả, buổi hẹn thế nào mày, ok chứ?’’ Hoa Hoa tò mò hỏi.
“Cũng ổn phết mày ạ.’’ An Hạ vừa dứt câu thì có tiếng chuông điện thoại đến là mẹ.
“Alo mẹ ạ.’’
“Mày làm cái gì mà không đến chỗ hẹn để con người ta chờ cả tiếng đồng hồ ở đấy hả con, mày có biết là mẹ mất mặt với người ta lắm không hả?”
Tiếng mẹ nói hết công suất vọng ra từ điện thoại, khiến cái màng nhĩ của An Hạ cũng muốn thủng luôn rồi.
“Là sao mẹ, con vừa mới đi gặp người ta về xong đây, con có đến chỗ hẹn mà có cho ai leo cây đâu mà mẹ mắng con.’’
“Đến đâu mà đến, nhà bên đó gọi điện mắng vào mặt mẹ đây này, họ nói mày không đến thì phải nói cho người ta một tiếng chứ hẹn rồi mà không đến láo quá.’’
Lúc này An Hạ với Hoa Hoa bốn mắt nhìn nhau trơ ra đấy không biết phản ứng như nào, rõ ràng là An Hạ có đi gặp còn ngồi nói chuyện với người ta cả buổi cơ mà lý nào vừa về nhà ổng đã làm thế với cô.
Lúc này An Hạ mới lướt lại tin nhắn mẹ gửi để xem lại ảnh của người sẽ đi xem mắt với cô, thì ôi thôi nhầm xừ nó người rồi còn đâu.
“Sao thế mày, có chuyện gì à?’’ Hoa Hoa bên cạnh cũng mơ hồ không hiểu chuyện gì sảy ra.
“Uk chuyện lớn phết mày ạ.’’
“Sao chuyện gì mày kể xem nào.’’
“Nãy tao đi xem mắt nhầm người rồi, là ai ấy chứ không phải người mẹ hẹn cho.’’
“Thấy đậu xanh luôn, tao đến bó tay mày với cái ông kia đấy, chuyện này mà cũng sảy ra được đến hài.’’ Vẻ mặt Hoa Hoa đúng kiểu bó đầu, bó não với con bạn cùng phòng của mình bất lực đến tận cùng.
“Chả hiểu kiểu gì, haizzz cũng tại tao không xem hình trước. Nhưng mà sao ông kia cũng ngồi nói chuyện với tao như thật thế nhỉ, chả có lẽ ổng cũng nhầm như tao?’’
Đầu An Hạ giờ đầy dấu chấm hỏi luôn, trên đời đúng chuyện quái gì cũng có thể sảy ra mà.
“Đúng rồi, nhìn bên này, đúng rất đẹp, đổi anh cái tay nào hướng ánh mắt về phía này….’’
Nay Dương Minh và Quang Anh đi chụp poster cho bộ phim đang quay, An Hạ nhìn hậu trường chụp ảnh thôi mà đã quắn quéo rồi, ngoài anh nhϊếp ảnh đang nháy liên tục thì điện thoại của An Hạ cũng hoạt động hết công suất.
“Sời, trai nhà ai mà đẹp lung ling, đẹp lu mờ mọi ánh nhìn thế này không biết, hời ưi dễ thương xỉu.’’ Chụp cái nào là An Hạ khen cái đấy, story IG hôm nay tràn ngập ảnh tình tứ của Dương Minh-Quang Anh.
“Xem anh mắt mà Dương Minh nhìn Quang Anh kìa aaaa sao mà nó tình, mà nó lãng mạn thế không biết, tôi tưởng hai người yêu nhau không đó.’’
“Quang Anh cười xinh thế không biết.’’
“Nhỏ Quang Anh cười mà tôi tưởng mình đang tắm mình trong ánh nắng sớm mai không đó.’’
“Mang ngay bộ phim mới đến đây, tôi đã sẵn sàng rồi tư bản kia.’’
…
Dưới bài đăng mới nhất của công ty về cặp đôi Dương Minh-Quang Anh có rất nhiều những bình luận như thế về độ dễ thương của hai đứa.
“Ây ấy hai đứa đang làm gì thế? Sao Quang Anh lại ngồi lên đùi Dương Minh thế kia.’’ An Hạ vừa cầm máy quay lại vừa cười tủm tỉm.
“Hả…a ừm tại hết ghế, là do hết ghế nên em ngồi tạm thui.’’ Quang Anh cười ngại trả lời, hùi ui cái tai nhỏ đỏ chót thấy cưng ghê.
“Ỏ, chị chỉ hỏi thôi mà làm gì đâu mà hai đứa ngại thế hahaaha.’’
“Bà nha, bà canh tụi tôi hoài nha.’’ Dương Minh cái tai ổng cũng đỏ không kém.
“Hơ hơ, tôi có làm gì đâu, đã được làm cái gì đâu.’’ An Hạ cười cái nụ cười không thể lưu manh hơn.
“Có quản lý đam mê ship cp là thế đấy mọi người, chẹp chẹp.’’ Nói rồi cái Dương Minh ổng trốn luôn.
An Hạ không quên chốt lại.
“Đấy, tui là tui thay mấy bà khui ke rồi đấy nhá, mau khen tui đi hahaha.’’
Quay xong là phải đăng liền nó mới nóng, An Hạ vừa đăng một cái twitter bùng nổ luôn.
“Đề nghị quý công ty tăng lương cho chị quản lý liền cho tui.’’
“Đúng vậy, chị quản lý mười điểm.’’
“Đề nghị chị quản lý cứ thế mà tiếp tục phát huy, vì em rất thích điều này hihi.’’
“Khai nhanh, chị An Hạ là do đam mê ship cp nên mới đi làm quản lý đúng không?’’
“Chị khui ke nào là chấn động ke đấy, thích thiệt chứ.’’
Tiếng chuông điện thoại An Hạ thông báo reo liên hồi.
“Gì ghê vậy bà, điện thoại reo suốt thế?’’ Nay Hoa Hoa với An Hạ hẹn nhau cùng đi ăn trưa.
“Tại tao mới đăng twitter ấy mà, chuyện bình thường thui.’’
“Tao là tao cũng bắt đầu mê mấy cp mà mày quản lý rồi đấy.’’ Hoa Hoa vừa gắp miếng thịt gà vừa nói.
“Đến tao còn mê mà, mọi người dễ thương lắm, nhất là nhan sắc cứ phải gọi là cực phẩm.’’
“Nhất mày rồi đấy, ngày nào mở mắt ra đến chỗ làm cũng được bổ mắt nhá.’’
“Từ lúc tao đi làm đến giờ hít ke với ngắm trai đẹp suốt, hình như mắt tao sáng hơn thì phải.’’ An Hạ húp miếng nước canh nói cho bon miệng.
“Nhìn mày đi làm vui vẻ vầy tao cũng mừng, chứ giờ cứ nghĩ đến về công ty tao lại phải đối mặt với bà sếp hãm cành cạch tao trì trét quá đê.’’
“Nữa hả, bả vẫn ghim mày à?’’
“Uk, đậu xanh có nhan sắc là khổ thế đấy.’’
Chuyện là chỗ công ty Hoa Hoa làm mới chuyển đến một ông giám đốc mới, nghe đâu đẹp trai phong độ chưa vợ nên nhiều chị em trong công ty điên đảo vì ổng.
Nhưng không hiểu điều gì đã làm ổng chú ý đến Hoa Hoa nhà An Hạ, mà vừa hay bà trưởng phòng chỗ nó lại đang tia gắt gao ông giám đốc thế là nó chính thức trở thành cái dằm trong mắt bả.