Hôm Nay Sư Huynh Mỹ Nhân Lại Không Làm Ác Nữa Sao?

Chương 3

Nhìn thấy bọn họ, Thử Thiên Thu đang ở thế giới xa lạ cảm thấy an tâm hơn một chút, Thử Thiên Thu lớn tiếng nói: "Đi, đi làm việc chính sự cho cha ta nào."

Việc nhập môn của các đệ tử mới được sắp xếp ở một quảng trường bằng phẳng rộng rãi dưới chân núi Thí Luyện Phong.

Lần này số lượng đệ tử đến tham gia khảo nghiệm của Vấn Thiên Tông rất đông, một đám người đen nghịt, tiếng nói chuyện ồn ào không dứt, vô cùng náo nhiệt.

Đây là một thế giới tu tiên, cảnh giới được chia thành Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, Hóa Thần kỳ, Luyện Hư kỳ, Hợp Thể kỳ, Đại Thừa kỳ, Phá Không kỳ.

Phá Không kỳ là có thể phá vỡ hư không phi thăng lên thượng giới, nghe nói thượng giới còn có cảnh giới cao hơn, nhưng không có mấy người biết, ít nhất hiện tại những tên gà mờ trên quảng trường phần lớn đều chỉ là phàm nhân chưa bắt đầu tu luyện.

Khảo nghiệm hôm nay chính là để chọn ra những đệ tử có linh căn, vào được tiên môn, liền đại biểu bọn họ có sự khác biệt một trời một vực so với phàm nhân, mỗi người đều rất kích động, mong chờ mình có thể được tông môn ghi danh, đang náo nhiệt, trong đám người ồn ào đột nhiên truyền đến tiếng động lạ -

"Nhường đường, nhường đường, đại sư huynh chúng ta đến rồi, đừng chắn đường!"

Người đến mặc một bộ trường bào màu vàng sáng lóa mắt, vạt áo thêu hoa văn phức tạp, hắn ngồi trên một chiếc kiệu có màn che bốn phía, góc cạnh được đính chuông pha lê leng keng, mái tóc đen dài như lụa buông đến eo, được một sợi dây buộc tùy ý, gương mặt tinh xảo yêu nghiệt, môi đỏ răng trắng, đôi mắt phượng liếc nhìn xung quanh, cho người ta cảm giác kiêu ngạo và ngang ngược.

Thử Thiên Thu xuống kiệu ngồi xuống, điểm tâm tinh xảo được bày la liệt trên bàn trước mặt như không cần tiền.

Mọi người xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán:

"Người này là ai vậy?"

"Ta biết, biểu ca ta làm đệ tử nội môn ở Vấn Thiên Tông, nói là tông môn có một tiểu đại sư huynh, tuổi còn nhỏ tính tình không nhỏ, là một tên ăn chơi trác táng, gặp hắn thì ngàn vạn lần đừng chọc vào hắn."

"Nhìn là biết không phải người tốt rồi."

"Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, hắn ta đẹp trai thật..."

Thế là mấy tên nhan cẩu bắt đầu nhỏ giọng bàn tán về ngoại hình của Thử Thiên Thu.

"Dung mạo của tu sĩ được linh khí tinh hoa nuôi dưỡng, ngày càng xuất chúng cũng là chuyện bình thường." Người nói chuyện là một nam tử bạch y có gương mặt thanh tú vô cùng, mái tóc đen như khói như mây, chỉ cần đứng ở đó, đã khiến người ta liên tưởng đến vùng sông nước mơ màng, làn mưa bụi mịt mờ, là kiểu mỹ nam khí chất.

Nguyệt Sơ Bạch khẽ nhếch môi, tự giới thiệu với bọn họ: "Chư vị sư huynh sư đệ tương lai, tại hạ là Nguyệt Sơ Bạch..."

Mấy người vốn còn đang bàn tán về Thử Thiên Thu, ánh mắt lập tức dính chặt vào người Nguyệt Sơ Bạch, không tự chủ được mà mặt đỏ tim đập, ngay cả nói chuyện cũng có chút lắp bắp.

Thử Thiên Thu chú ý tới bọn họ vây quanh.

Cách xa, nghe không rõ bọn họ đang nói gì, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc Thử Thiên Thu biết, đây chính là kỹ năng bị động kim thủ chỉ của nam chính phát huy tác dụng rồi!

Bị động kích hoạt: Ai ai cũng yêu hắn.

Nguyệt Sơ Bạch mặc một bộ bạch y tao nhã thoát tục, gương mặt kia giống như đóa sen trắng tuyệt thế, cộng thêm hiệu ứng ánh sáng dịu dàng quanh người, nổi bật giữa đám đông, sợ người khác không biết người này là con cưng của thế giới.

Thử Thiên Thu: "Chậc."

"Sao vậy đại sư huynh, đông người nóng quá sao?" Nhị Điều không nói hai lời liền lấy quạt ra quạt cho Thử Thiên Thu, nói ra thì, hôm nay trời đúng là nóng thật.