Kiếp thứ hai.
Kiếp này tưởng chừng sẽ không mắc thêm sai lầm hối tiếc nào nữa, nhưng thứ gọi là số phận ấy lại tàn nhẫn hơn hắn tưởng.
Ở kiếp này, mang trong mình nỗi đau dằn xé, hối hận không thể than. Hắn trở thành con trai trong gia đình có truyền thống làm quân nhân, cha hắn là tổng đốc, mẹ là tiểu thư quyền quý. Gia đình hắn rất có gianh tiếng trong nước, được kính trọng, tôn sùng bởi sự trung dũng uy nghiêm. Kiếp này, hắn không bị gò bó quá khắc nghiệt, vì từ bé hắn đã bộc lộ tài năng hơn người, cha mẹ vô cùng hài lòng, coi trọng hắn.
Còn Slans có vẻ như may mắn hơn kiếp trước, kiếp này hắn là con trai duy nhất của một người thầy giáo được người người kính trọng, con cái của nhà quyền quý đều này nỉ hạ mình xin được theo học. Slans vì quá đẹp, mỹ nhân đều phải e dè trước nhan sắc ấy, nên cậu luôn bị các công tử học trò của cha trêu chọc tán tỉnh. Arin cũng được theo học ở đây, nhưng vì bận rộn tìm kiếm Slans mà chưa từng xuất hiện tại lớp học.
Có vẻ như kiếp này hai người có thể gặp nhau, nhận ra và sống hạnh phúc, nhưng vừa là ân huệ vừa là sự trừng phạt đau đớn.
Vào một ngày mùa đông, tuyết rơi dày trên đường, lạnh lẽo đến nỗi hơi thở cũng có thể đóng băng bất cứ lúc nào, Arin và Slans vô tình có cơ hội gặp nhau, họ đυ.ng trúng nhau lúc đang đi trên đường.
Arin cau mày khó chịu đứng dậy hỏi qua loa rồi tính bỏ đi, nhưng khi vô tình ngước mắt về phía đối phương, hắn nghẹn ngào không tả nổi. Nụ cười tươi tắn ấy, đôi mắt như bầu trời đêm ấy, khuôn mặt ấy, hình bóng ấy, đúng là người hắn mòn mỏi tìm kiếm suốt một quãng thời gian dài vô tình. Bấy giờ hắn mới cố gắng kiềm chế nước mắt, lo lắng hỏi đối phương trìu mến.
Đáp lại sự vui mừng hạnh phúc của hắn, Slans nở nụ cười đẹp như ánh trăng non, gật đầu rời đi. Hắn níu tay người kia lại, hắn muốn ngắm nhìn dáng vẻ từ lâu ấy, không muốn bỏ lỡ cơ hội hiếm hoi này. Sự cuồng nhiệt của hắn vô tình khiến Slans sợ hãi, ánh mắt ghét bỏ nhìn hắn, rồi cố gắng vùng vẫy khỏi bàn tay đang siết chặt.
Thấy người mình yêu khóc, hắn không còn cách nào khác đành buông tay, nhưng lại âm thầm đi theo người thương. Sau khi biết Slans đi vào trường học mà mình chưa từng hứng thú, hắn lóe lên hy vọng để rồi sau hôm đó, ngày nào cũng thấy hắn đến lớp chăm chỉ. Hắn không nghe giảng, không nhìn mặt người xung quanh, hay lời xì xào của bạn bè, thế giới của hắn lúc này chỉ có một mình Slans.
Những hành động thân mật, chăm sóc, bảo vệ, lo lắng,.... Của hắn nhanh chóng đến tay cha mình. Cha hắn tức giận nổi trận lôi đình, ông ta bảo tình yêu của hai người là sự sai trái, kinh tởm, đáng bị ghét bỏ,.... Thấy thế, Arin cố gắng kể về tình cảm trong sáng, đẹp đẽ hơn bất cứ thứ gì trên đời cho cha nghe, hắn kể đến khan giọng cuối cùng đối lấy được một cái nhìn căm ghét từ tất cả mọi người xung quanh đó. Hắn bị cha mẹ mình nhẫn tâm đẩy vào ngục tối, bị giam cầm suốt 3 năm đến khi hắn chịu nói sẽ từ bỏ Slans.
Trong suốt ba năm hắn bị nhốt, Slans cũng không khá hơn, cha cậu mất, cậu bị chú ruột mình đem bán cho đám buôn người, rồi cuối cùng lại trở thành người hầu trong phủ của một tên nhà giàu bệnh hoạn.
Slans trở thành người hầu, nhưng vẻ đẹp của cậu lại trở thành con dao hai lưỡi gϊếŧ chết chính mình. Cậu lọt vào mắt xanh của lão nhà giàu đam mê sắc dục, ông ta bắt nhốt Slans, bắt ép cậu phải phục tùng cho những cho chơi dơ bẩn mà lão nghĩ ra. Nhưng cậu xuất thân gia đình học thức sao cam chịu sự sỉ nhục này, cậu thà rời bỏ hiện tại, còn hơn sống trong vấy bẩn cơ thể. Cậu chọn lựa tự sát, tự kết thúc cuộc đời mình, khi cậu mất cơ thể cậu phát ra ánh sáng kì lạ, hương thơm trên người tỏa ra thu hút rất nhiều bướm, đàn bướm che phủ toàn cơ thể cậu giống như chính cậu là bông hoa tinh khiết nhất.
Nghe tin gia đình Slans xảy ra chuyện, vừa được thả ra ngoài, hắn đã điên cuồng đi tìm hình bóng ấy, nhưng đổi lại chỉ có ngôi trường đổi chủ, căn nhà tan hoang.
Hắn vô tình nghe được người trong lớp xì xào nhau về chuyện kinh khủng đã xảy ra với Slans. Hắn dường như mất hết lý trí, lao vội vã đến nhà người chú tán tận lương tâm kia, sau khi dùng vũ lực tra khảo biết được tung tích của người hắn cần, một phát súng tuyệt tình bay thẳng vào đầu kết liễu đi trái tim đen đυ.c thối rữa kia.
Hắn nhanh chóng tức tốc đến chỗ kẻ đã mua Slans đi, hắn cố gắng hết sức hy vọng sẽ đến kịp giải cứu và đoàn tụ với sinh mạng của mình, nhưng...... Thật tàn nhẫn, thật oán hận, thật đau đớn, một lần nữa hắn lại đến muộn nữa rồi... Hắn chỉ đến chậm một chốc sau khi Slans đâm con dao nhọn vào tim mình...... Bây giờ, ngay giây phút Slans ngã xuống, bướm bay rập trời, một trái tim tuyệt vọng chìm đắm vào hố sâu, khó thở quá.... Thật sự không thể thở nổi nữa...... Khung cảnh của kiếp trước xen lẫn vào kiếp này, nỗi đau này còn tệ hại hơn hết thảy.
Chính hắn, một con người từng rất hiền lành, lương thiện, hắn làm bao nhiêu việc tốt, cứu rồi dân chúng, hy sinh sức trẻ của mình cống hiến cho đời..... Nhưng thứ duy nhất hắn muốn có, chỉ là một thứ tình cảm đơn thuần, cùng nằm tay nửa kia sống hạnh phúc nửa đời về sau thôi mà.... Mọi thứ không màu hồng như hắn nghĩ, chỉ vì đối phương là đàn ông, chỉ vì thời thế không cho phép, gia đình người người phản đối..... Một thứ tình yêu đẹp đẽ lại bị hủy hoại thê thảm đến thế này ư?
Hắn đáng thương khi 3 lần chứng kiến cái chết của người mình yêu, hắn tồi tệ khi cả 3 lần đều bất lực nhìn nửa kia ra đi.
---
Hắn gào thét điên cuồng, nước mắt hoà lẫn vào mồ hôi tuôn ào ào. Gân guốc nổi lên, dãy dụa đau đớn..... Rồi bất giác hắn tỉnh dậy quay về thực tại, hắn mở mắt tỉnh giấc sau hơn một tuần hôn mê sâu. Ngay lúc này, khi hắn vừa tỉnh lại....... Điều an ủi duy nhất của hắn trong kiếp cuối cùng này chính là nhìn thấy Slans ngay trước mắt mình. Slans lo lắng nhìn hắn, nước mắt tức tưởi òa lên, ôm trầm lấy hắn.
"Cuối cùng anh cũng tỉnh.... Nếu anh không tỉnh lại, tiền của tôi phải làm sao?"