Ánh đèn trong hội trường mờ ảo. Một người đàn ông cao lớn trong bộ vest đen, từ hàng ghế đầu tiên, bước từng bước vững vàng lên sân khấu.
Trong mắt Nhan Từ lúc này, đại lão như được phủ một lớp hào quang, chỉ một hành động lên sân khấu thôi cũng toát ra khí thế "vương giả".
Khoảng cách rút ngắn, đường nét của người đàn ông dần hiện rõ: vòng eo rắn chắc, thân hình chữ V hoàn hảo như một chiếc tủ lạnh hai cánh, tỷ lệ cơ thể tuyệt vời. Bộ vest đen càng làm nổi bật vẻ chững chạc, trầm ổn và đầy quyến rũ.
Nhan Từ nuốt nước bọt. "Thân hình này... đúng là quá đỉnh! Nếu Bùi Trì mà còn không động lòng thì đúng là mù mắt rồi."
Tiếng vỗ tay như sấm vang lên khi Lục Tang An bước lên sân khấu. Anh cầm micro, điềm tĩnh nói vài câu mở màn, vẻ bình thản như gió lướt mây trôi.
Từ góc nhìn của Nhan Từ, ánh sáng chỉ chiếu sáng nửa khuôn mặt của Lục Tang An. Cậu chỉ thấy được vầng trán cao, sống mũi thẳng, và đường cằm sắc nét. Chỉ cần một nửa gương mặt thôi cũng đủ khiến người ta cảm thán, nhưng sao lại thấy quen thuộc thế này?
Nhan Từ băn khoăn, chẳng lẽ vì quá giống hình tượng trong sách nên mới có cảm giác này?
Khi Lục Tang An kết thúc bài phát biểu và trở lại chỗ ngồi, khoảng cách lại quá xa, cậu chỉ có thể mơ hồ nhận ra bóng dáng ông ngồi đó.
"Không biết từ trên sân khấu có nhìn rõ hơn không nhỉ?"
Nhan Từ thầm nghĩ, nhưng cũng không chắc khi đến tiết mục của mình, Lục Tang An còn ngồi lại hay không. Dù sao, anh ta cũng là nhân vật bận rộn, công việc ngập đầu.
Nhan Từ nhanh chóng thay trang phục biểu diễn: một bộ đỏ rực lấy cảm hứng từ Hán phục với tay áo rộng thùng thình. Bộ đồ tôn lên làn da trắng như tuyết của cậu. Phần cổ áo hơi rộng, để lộ một khoảng da thịt trắng mịn trước ngực, làm nổi bật chiếc cổ thon dài và xương quai xanh ẩn hiện, trông cực kỳ cuốn hút.
Khi tới lượt mình, Nhan Từ đứng ở lối vào hậu trường, cậu thò đầu ra như một fan hâm mộ nhỏ, len lén xem Lục Tang An có còn ngồi đó không.
Ở hàng ghế khán giả, Lục Tang An ngồi thẳng lưng, khẽ vặn cổ. Những tiết mục dài lê thê đã khiến anh mất sạch kiên nhẫn. Ngồi được tới giờ quả là kỳ tích.
Hôm nay, sau khi biết mình đã phạm một sai lầm, tâm trạng anh càng thêm bức bối. Vẫn chưa nghĩ ra cách tiếp cận người kia, anh đành đứng dậy, chỉnh lại khuy áo vest, chuẩn bị rời đi.
Ngay lúc đó, giọng MC vang lên đầy khí thế:
"Tiếp theo, hãy cùng chào đón tiết mục Thánh Hỏa, biểu diễn bởi Nhan—Từ!"
Bước chân của Lục Tang An khựng lại. Anh gần như không tin vào tai mình.
Đưa mắt về phía sân khấu với sự nghi hoặc, anh quay lại chỗ ngồi. Các quản lý cấp cao bên cạnh bị động tác "đi rồi quay lại" của anh dọa cho giật thót.
Nhan Từ trong bộ đỏ lộng lẫy bước lên sân khấu. Ánh sáng dịu dàng từ phía trên chiếu xuống, làm sáng bừng khuôn mặt tinh xảo của cậu. Gió nhẹ lùa qua, vạt áo tung bay, tôn lên vóc dáng mảnh khảnh của cậu. Cậu bước tới trung tâm sân khấu, cúi người hành lễ trước khán giả.
Vẻ đẹp choáng ngợp ấy khiến phía dưới sân khấu bùng nổ những tiếng reo hò.