Khu mỏ D32 hiếm khi có ngày nắng đẹp.
Nơi đây là một khu rừng rộng lớn kéo dài, từng bị bỏ hoang dần vì thường xuyên xảy ra các vụ thú dữ tấn công con người. Vậy mà lúc này, lại thấp thoáng truyền đến những tiếng cãi vã đầy sợ hãi của con người, dần dần như sắp leo thang thành xung đột tay chân.
Trong đám cỏ cao ngang thắt lưng, chú gấu trúc nhỏ đang nghe động tĩnh từ phía ký chủ cả buổi, chợt cảm thấy chán chường mà ngáp dài một cái. Cậu cố dang bốn chân ra hết mức, tiếp tục nằm ườn trên phiến đá để phơi nắng.
[Rốt cuộc bao giờ con người mới cãi nhau xong đây.]
Dưới ánh mặt trời, 011 trông chẳng khác nào một chiếc bánh bao nhỏ nhân thịt bông xốp.
Ai mà ngờ được cậu đang âm thầm ấp ủ một âm mưu xấu xa.
Nghĩ đến kế hoạch đó, đuôi của cậu lắc lư một cách đầy đắc ý, hai cái tai lớn màu cam đỏ dựng thẳng lên như ăng-ten.
[Hừ hừ, lần này chắc chắn có thể trừng phạt đám đáng ghét này thật thỏa đáng và cứu ký chủ!]
011 siết chặt móng vuốt, khuôn mặt tròn nhỏ đầy vẻ quyết tâm.
Đám người kia hiện tại sợ hãi vẫn còn hơi sớm, bởi cậu vẫn chưa tung ra con át chủ bài của mình mà!
Liếc nhìn mặt trời trên đỉnh đầu, chú gấu trúc nhỏ lười biếng uốn éo như một con sâu mèo, nhích thêm chút nữa vào vùng nắng ấm. Cậu lật ngửa người, bốn chân chổng lên trời để đảm bảo ánh nắng có thể rọi vào lớp lông bụng đen nhánh mềm mại. Đến khi cảm thấy thỏa mãn, cậu mới lẩm bẩm:
[Ký chủ chắc chắn không phát hiện ra mình lén lút đi theo đâu. Đợi đến lúc mình làm anh hùng cứu mỹ nhân, ký chủ nhất định sẽ tuyệt đối trung thành với mình… Ủa sao nghe từ ngữ hơi kỳ quặc? Thôi kệ, chắc cũng giống nhau cả!]
Hôm nay chính là ngày 011 muốn dạy ký chủ bài học đầu tiên.
Qua mấy ngày quan sát, mặc dù cậu không hiểu tại sao ký chủ lại khác xa với hình tượng đại phản diện được giới thiệu. Không những không biết bắt nạt người khác, mà còn thường xuyên bị người khác bắt nạt.
Nhưng không sao cả! Có cậu ở đây, chắc chắn ký chủ sẽ trở thành đại phản diện lợi hại nhất thiên hạ!
Đầu tiên hãy để ký chủ luyện tay với mấy tên pháo hôi này đã.
Đến lúc đó, đi quân trường ức hϊếp nhóm nhân vật chính chắc chắn sẽ dễ dàng hơn nhiều!
011 hếch cao cằm, đắc ý vô cùng, hoàn toàn không nhận ra rằng trong đám đông phía sau, ký chủ yếu đuối mà cậu luôn nhớ đến đã khựng lại khi đang lau vết máu trên tay. Ký chủ bất chợt nhìn về phía cậu với ánh mắt khó hiểu.
Chưa đầy một giây sau, cậu phát hiện trên bảng nhiệm vụ mà mình đang chơi trò “bảo vệ gà con” xuất hiện một tin nhắn bật lên.
[Ký chủ: Bây giờ cậu đang ở đâu?]
Một câu ngắn gọn đầy súc tích.
[Sao tự dưng lại hỏi vậy?]
011 hơi chột dạ, len lén quan sát xung quanh để tự trấn an, rồi cố gắng gõ trả lời bằng móng vuốt: [Tôi đang họp trong không gian hệ thống mà, ký chủ.]
Thực ra, câu này cũng không hoàn toàn là nói dối.
Ban đầu cậu đúng là định đi họp thật, nhưng vừa đến không gian hệ thống thì tên sếp phiền phức kia lại báo hủy họp.
Sau khi quay về, 011 mới phát hiện ký chủ nhân lúc cậu vắng mặt đã đồng ý lời thách đấu của một đám thiếu niên rắc rối. Không hề đề phòng, ký chủ theo chân bọn họ đến khu D32 hoang vu này để thám hiểm.
Vì không muốn ký chủ hiểu lầm mình là một chú gấu trúc nhỏ thích nói dối lừa người, cậu đành phải lén lút theo sau, chỉ chờ cơ hội để ra tay làm anh hùng cứu ký chủ.
Không rõ ký chủ có tin hay không, nhưng đối phương cũng không nói gì thêm…