“Có thể vẫn chưa đến thời điểm?” Lâm Nhất đoán. “Dù sao bây giờ mới chỉ 7 giờ, còn khá sớm. Nếu đây là loại quái vật hoạt động về đêm, thì khi trời hoàn toàn tối, đó mới là sân nhà của chúng.”
Càng nghĩ, hắn ta càng cảm thấy điều này có lý: “Vậy thì, thời gian chúng ta rời đi lại vừa đúng lúc. Tranh thủ chuẩn bị trước đêm khuya, nhiệm vụ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều!”
Trường Phong do dự hỏi: “…Thật sự sẽ thuận lợi vậy sao?”
Lâm Nhất liếc nhìn cậu ta: “Cậu chỉ mới vào phó bản lần đầu, dám nghi ngờ tôi à?”
“Thôi nào, mở cửa cái đã rồi nói.” Lưu Nghiêm ngăn Lâm Nhất lại.
Họ nhanh chóng tìm thấy phòng in tài liệu. Cửa bị khóa, nhưng với họ, đây không phải vấn đề lớn. Mở khóa là một kỹ năng cơ bản mà người chơi kỳ cựu nào cũng cần biết.
Cửa mở, Đao Ba cầm đao đi đầu, mò mẫm trong bóng tối và chặt camera giám sát làm đôi, sau đó định bật đèn.
Bạch Tuyết nhắc nhở: “Kéo rèm trước đi. Nếu bên ngoài tòa nhà cũng có quái vật, ánh sáng có thể thu hút chúng vào đây.”
Đao Ba bực bội: “Biết rồi.”
Nhóm họ bước vào phòng, đóng cửa và bật đèn. Đao Ba kiểm tra các góc xem có dấu vết quái vật không; Lưu Nghiêm và Lâm Nhất chạy đến máy photocopy, chuẩn bị sao chép thư giả để thử nghiệm. Bạch Tuyết tìm đến máy tính, cố gắng phá mã đăng nhập để tìm thêm manh mối và thông tin.
Không có việc gì làm, Trường Phong đành đi tới thùng giấy vụn, hy vọng tìm được tài liệu bị vứt bỏ nhưng hữu ích nào đó. Trước khi làm điều đó, cậu ta lại đến gần Tông Luật, nhỏ giọng hỏi: “Ngài Tông, còn chuyện livestream thì sao?”
Hả?
Lúc này Tông Luật mới nhớ rằng cậu đã tắt bình luận của livestream từ đầu. Được nhắc nhở, cậu mở lại rồi nhìn thoáng qua.
[Chuyện gì thế này, vừa nghe nói livestream này có Tháp Linh có kỹ năng rất đặc biệt, mà vào thì không thấy người đâu cả?!]
[Chắc streamer quên bọn mình rồi, chắc chắn luôn!]
[Cười chết, streamer đang dùng livestream làm camera giám sát mà, quên gì chứ, chắc giờ đang nhìn bình luận của chúng ta rồi cười đây này. : )]
[Mấy người đi giùm đi, streamer đâu ép các người ở lại đâu.]
[Nếu không phải đang đợi thông tin về Tháp Linh kia, giờ ai còn ở đây nữa chứ!]
Tông Luật bình thản tắt bình luận, nói: “Không sao, lát nữa lấy lại camera là được.”
Qua màn hình livestream, Tông Luật có thể thấy được trong văn phòng, con quái vật chất nhầy màu nâu sẫm đã hoàn toàn biến mất.
Đúng như cậu đã suy đoán, sau khi bám lên tường, con quái vật có thể “thấm” vào bên trong tường và xuyên qua để rời đi.
Chẳng trách lúc đầu họ không nhìn thấy con quái nào trong văn phòng, nhưng khi trời tối lại bất ngờ bị tấn công. Có lẽ nó đã lẻn vào trong lúc họ đang nói chuyện với NPC Tề Cao.
Xem ra, việc ở lại trong phòng thực sự chỉ là con đường chết.
Tông Luật quyết định quay lại văn phòng một chuyến để lấy lại camera, rồi sau đó sẽ tìm gặp Tề Cao lần nữa.
Lần trước, cậu đã đạt được 30 điểm thiện cảm từ Tề Cao. Nhưng hiển nhiên là, một khi thư giả bị lộ, mức thiện cảm này sẽ lập tức bị trừ hết, thậm chí còn âm điểm. Nói cách khác, 30 điểm thiện cảm này chỉ có giá trị trong thời gian ngắn.
Cậu phải tìm cách “hiện thực hóa” nó trước khi mức thiện cảm bị mất.
Đúng lúc này, trên màn hình livestream, cửa văn phòng đột nhiên mở ra.
Hửm?
Tông Luật lập tức tập trung quan sát.
Trong hình ảnh, một người đàn ông cao gầy xuất hiện. Miệng hắn ta lẩm bẩm điều gì đó, nhanh chóng bước đến bàn làm việc và bắt đầu lục lọi lung tung.
Camera được đặt trên bàn làm việc, nên khi người đàn ông lại gần, hình ảnh chỉ hiển thị phần thân trên của hắn ta. Người này mặc áo phông đồng phục nhân viên, với một biểu tượng hình giọt nước màu đỏ nằm ở ngực trái.