Ta, Thẻ UR, Vị Thần Của Người Chơi Vô Hạn

Chương 5: Máu quyện hoa (5)

Thanh niên có mái tóc đỏ dài vừa đủ che tai, nhưng chỉ để lộ ra một bên tai trái lộ ra vành tai dưới trắng nõn, nơi một chiếc khuyên tai hình thánh giá bằng bạc lấp lánh rủ xuống.

Điều khiến người ta chú ý hơn cả là bộ áo đỏ rực rỡ như lửa mà cậu mặc. Nó mang một vẻ đẹp quỷ dị lộng lẫy, làm cho làn da của thanh niên càng thêm trắng ngần.

Khuôn mặt tinh tế, thanh tú nhưng cũng phảng phất nét nổi loạn.

Trông cậu giống như một cậu thiếu gia giàu có vừa bỏ nhà ra đi.

Trong căn phòng lại một lần nữa rơi vào trạng thái im lặng tuyệt đối.

Những người chơi nhìn chằm chằm Tháp Linh áo đỏ vừa hóa hình, nhất thời không ai nói nên lời.

Vẻ mặt Trường Phong hoàn toàn mờ mịt.

Đây… là Tháp Linh mà cậu ta đã rút ra sao?

Một lá bài được cho là có cấp độ thấp hơn cả R mà lại có ngoại hình ấn tượng thế này?

Tháp Linh tóc đỏ vừa hóa hình, nhưng lập tức nhận ra một chuyện rất tệ.

… Hóa hình người, hình như còn bất tiện hơn dạng lá bài thì phải!

Làm thế nào để bước đi nhỉ?

Tông Luật hơi lưỡng lự, nhấc một chân lên, nhưng lập tức mất thăng bằng, loạng choạng vài bước mới đứng vững.

… Tệ thật.

Cậu mặt không cảm xúc thầm nghĩ

Cậu phải dùng trạng thái này để hoàn thành nhiệm vụ "giúp người triệu hồi vượt qua phó bản" sao?

Nhưng trong mắt những người chơi, hành động của cậu lại trở thành một chuyện khác.

Họ chỉ thấy Tháp Linh áo đỏ với động tác kỳ lạ, từng bước, từng bước chậm rãi tiến về phía bàn làm việc.

Trên bàn, bức thư quái dị kia vẫn đang đặt đó.

Giữa bức thư và mặt bàn là một lớp chất lỏng bán trong suốt, bốc ra mùi hương ngọt ngào bất thường, xen lẫn mùi hôi thối vốn có trong phòng, tạo ra cảm giác càng thêm khó chịu.

Nhóm người chơi e ngại rằng lau đi chất lỏng này có thể kích hoạt nguyền rủa, nên từ lúc Bạch Tuyết đọc xong thư và xác nhận không thể kích hoạt nhiệm vụ, không ai muốn chạm vào nó nữa.

Vậy mà lúc này, Tháp Linh áo đỏ vừa hóa hình lại chủ động tiến về phía đó!

“Cẩn thận, đừng chạm vào nó, trên lá thư có thể còn nguy hiểm!” Trường Phong không kìm được lên tiếng nhắc nhở Tông Luật.

“Nguy hiểm?”

Giọng nói khàn khàn và cứng nhắc vang lên, như thể đã lâu lắm rồi không nói chuyện. Tháp Linh áo đỏ từ từ quay đầu, đôi mắt đỏ nhạt nhìn về phía họ, ánh nhìn phẳng lặng đến mức khiến người ta lạnh sống lưng.

“Nhưng nó có nhiệm vụ. Các người không muốn sao?”

“Nhiệm vụ? … Chúng tôi đã thử rồi, không kích hoạt được nhiệm vụ nào cả!”

Lâm Nhất nhìn chằm chằm Tháp Linh, theo bản năng nhớ đến những cảnh tượng đáng sợ trong phim kinh dị về những thực thể phi nhân loại. Hắn ta không tự chủ được mà rùng mình, giọng nói vô thức lớn hơn: “Một Tháp Linh thì biết gì về nhiệm vụ của người chơi chứ?”

Ánh mắt của Tháp Linh áo đỏ chuyển về phía Lâm Nhất.

Không rõ là ảo giác hay không, nhưng Lâm Nhất cảm nhận được một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng.

Tông Luật không nói gì. Một đôi găng tay trắng bất ngờ xuất hiện trên tay cậu.

Cậu quay đầu nhấc lá thư lên, rút ra hai tờ giấy, bắt đầu lau sạch chất lỏng dính nhớp trên thư bằng động tác cứng nhắc.

Ngay khi chất lỏng được lau sạch và lá thư được mở lại,

Hai đợt âm thanh hệ thống đồng loạt vang lên bên tai nhóm người chơi và Tông Luật!

[ Chúc mừng! Nhiệm vụ được kích hoạt: Trận chiến bảo vệ lá thư!

Nội dung nhiệm vụ: Các bạn đã phát hiện ra bí mật của thành phố này, nhưng điều đó cũng thu hút sự chú ý của các sinh vật trong tòa nhà! Thời gian đã gần đến lúc hoàng hôn, khi mặt trời lặn, thế giới sẽ trở thành sân khấu của chúng. Những người biết bí mật như các bạn nên làm gì? Liệu các bạn có thể sống sót qua đêm cuồng loạn này không?

Yêu cầu nhiệm vụ: Trước 0 giờ đêm, bảo vệ lá thư không bị cướp đi. ]

[ Chúc mừng bạn đã giúp người triệu hồi kích hoạt nhiệm vụ đầu tiên! Phần thưởng mục tiêu của bạn đã được tăng thêm: Kích thước nhà hiện tại: 4m² (hệ số nhân: 2).

Hãy tiếp tục cố gắng nhé ^-^! ]