Trong quá trình đợi chờ cấp được thân phận mới cho Bạch Lạc, bá tước Fabian thật sự chỉ muốn bay về vương cung ngay lập tức để xác nhận có phải đúng như những gì mà Bạch Lạc đã nói hay không. Thế nhưng dù cho mọi quy trình đã được quốc vương ân chuẩn cho nên mọi thủ tục dù rất là nhanh thì tối đa cũng 1 ngày sau mới có thể hoàn thành.
Nên giờ không biết bên quốc vương lúc này thế nào, dù ông đã cố gắng moi móc nhưng Bạch Lạc vẫn không hé môi nửa lời. Cậu ta chỉ nhìn ông rồi nói: “Mọi chuyện đều tùy thuộc vào số mệnh.”
Cận vệ Liam nhìn người yêu của mình lo lắng như vậy cũng an ủi: “Không sao đâu. Với sự cảnh báo của Bạch Lạc thì quốc vương chắc đã chuẩn bị rồi. Có lẽ sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu.”
Bá tước hít thở sâu bình tĩnh lại, rồi ôm người yêu của mình vào lòng. Dù ông lo sợ việc bị quốc vương phát hiện Liam. Nhưng quả thực ông mang ơn quốc vương rất nhiều, vì quốc vương đã cứu ông vào lúc mà ông khốn khó nhất. Nên ông hy vọng hoàng hậu Emilia sẽ không xảy ra chuyện gì.
Một ngày rất nhanh đã trôi qua, vào đúng khoảng thời gian của hôm qua, bá tước nhận được tín hiệu kết nối của quốc vương. Khi màn hình được kết nối, bá tước Fabian, thấy rõ vẻ tiều tụy trên khuôn mặt của quốc vương Dylan, quốc vương nói: “Sau khi quy trình thủ tục của Bạch Lạc được làm xong hãy đưa cậu ta trực tiếp đến vương cung. Còn bây giờ hãy kêu cậu ta tới đây. Ta có chuyện muốn nói.”
Khi Bạch Lạc vừa nhìn thấy quốc vương Dylan, cậu đã biết rõ dù quốc vương có chuẩn bị nhưng có lẽ cũng không thay đổi được. Quốc vương ngước nhìn Bạch Lạc nói: “Cậu đã đúng.” Dù chỉ một câu nhưng có vẻ trong ngày hôm nay mọi thứ xảy ra đối với ông đã thay đổi nhận thức của ông đối với tương lai, số mệnh.
“Dù ta đã cho người đề phòng quý phi Emma nhưng vẫn không thể thay đổi được, vì người hầu cận đã đi theo hoàng hậu từ nhỏ đến lớn lại phản bội nàng. Dù ta tra khảo đến thế nào thì cô ta cũng không nói. Kể cả quý phi Emma cũng như vậy.”
Quốc vương Dylan thở dài: “Ta biết ngươi, biết được điều gì đó. Vậy thì ngươi hãy cho ta biết điều gì đã xảy ra với Emilia, có được không?”
Một quốc vương đứng ở trên đỉnh cao, nhưng dù là thế nào thì cũng chỉ là một người chồng bình thường yêu thương vợ của mình mà thôi. Dù lúc đó, ông ta đã cho người giám sát cặn kẽ nhưng cuối cùng vẫn có sơ sót.
Bạch Lạc ngước nhìn quốc vương nói: “Thần không thể nói cho ngài biết được. Chẳng phải ngài đã cho người đi điều tra về quý phi Emma của mình rồi hay sao. Ngài hãy đợi, tới lúc đó ngài sẽ biết được nguyên nhân.”
“Vậy ngươi hãy cho ta biết nàng ấy có bị sao không? Tất cả các trị liệu sư khi được vào chẩn trị cũng không biết được nàng ấy đã bị gì. Tinh thần lực bình thường, sức khỏe cũng không có gì hết. Thế nhưng tại sao tới giờ mà nàng ấy vẫn chưa tỉnh lại.”
Bạch Lạc ngõ đầu ngón tay thon dài xuống bàn theo từng nhịp rồi nói: “Thần không thể chỉ cách để giúp cho hoàng hậu tỉnh dậy, vì sẽ có người thích hợp hơn thần để làm việc đó. Nhưng thần có thể nói cho ngài biết hoàng hậu sẽ không có chuyện gì xảy ra trong vòng 30 ngày tới.”
Quốc vương Dylan, bỗng bật dậy: “Vậy sau 30 ngày thì sao?”
“Thì hoàng hậu sẽ biến mất.” – Những lời nói đó tựa như một bàn tay đang muốn bóp nát trái tim của quốc vương Dylan.
Quốc vương Dylan gằn giọng hỏi: “Nếu ngươi đã không thể giúp được ta. Thì ngươi có thể chỉ ta biết làm cách nào để có thể tìm được người cứu chữa cho hoàng hậu không?”
Bạch Lạc ngước nhìn Bá tước Fabian rồi quay sang nhìn quốc vương Dylan: “Thần chỉ có thể nói là người mà quốc vương đang tìm kiếm là người mà bá tước Fabian biết.”
Quốc vương Dylan quay qua nhìn bá tước: “Người đó là ai?”
Bá tước Fabian bất ngờ: “Thưa quốc vương, dưới trướng thần không có người có khả năng cứu chữa cho hoàng hậu.”
Nhưng Bạch Lạc lại thốt lên: “Ngài có biết. Ngài hãy tìm kiếm, tới khi ngài tìm được thì có vẻ là như thuộc hạ của quốc vương sẽ điều tra được nguyên do mà quý phi Emma lại làm như vậy.”
Cận vệ Liam tới nơi để thông báo: “Thưa quốc vương và bá tước, chip thân phận và quang não của cậu Bạch Lạc đây đã hoàn thành xong rồi.”
Quốc vương Dylan bỗng lên tiếng: “Bá tước, ta ra lệnh cho ngươi điều tra và hãy tìm được người có khả năng điều trị cho hoàng hậu. Còn ngươi Bạch Lạc, ngươi được áp giải về vương cung cho tới khi hoàng hậu của ta tỉnh lại, nếu nàng ấy không tỉnh. Thì ngươi cũng sẽ đi cùng với nàng ấy.”
Quốc vương Dylan ngay lập tức ngắt kết nối, dưới sự phân phó của quốc vương. Bá tước Fabian ra lệnh điều tra ngay những thuộc hạ có khả năng là trị liệu sư, sau đó là đưa Bạch Lạc về đế quốc ngay lập tức.
Ngay trong đêm, một phi thuyền rời khỏi hành tinh Veridian IV, tới hành tinh Zenith cũng là thủ đô đế quốc Zenith.
Bạch Lạc không sợ là không thay đổi được số mệnh sao? Bạch Lạc đương nhiên là sợ, nhưng cậu sẽ không chết vì cậu là cửu vĩ hồ mà, nhưng có một sự mách bảo từ chiếc đuôi thứ 8 của mình rằng, là hoàng hậu sẽ được cứu.
Bạch Lạc ngắm nhìn hành tinh đang dần biến mất trong tầm mắt và những vì sao lấp lánh trong ngân hà, cậu tự hỏi phải chăng can thiệp vào dòng chảy số mệnh có phải là một điều đúng đắn. Nhưng dù có lặp lại một lần nữa thì cậu cũng sẽ làm như vậy, chỉ mong những người có tình có thể đi cùng nhau tới cuối cùng của cuộc đời. Dù chính bản thân cậu, cũng không biết tình là gì?