Sau một thời gian cứu chữa tận tâm của các trị liệu sư thì họ nhận ra rằng tinh thần lực của cậu ấy vậy mà cũng ôn hòa giống như năng lực của các trị liệu sư vậy và còn đặc biệt hơn nữa họ cảm thấy rằng năng lực của cậu giống Barnett khi xưa, có khả năng chống lại sự cắn nuốt tinh thần lực của trùng tộc. Phát hiện điều này khiến cho các trị liệu sư vui mừng như điên.
Họ biết là muốn có một trị liệu sư mà có được năng lực như của ngài Barnett lúc đó, thì rất khó mà có thể xảy ra, vì từ lúc phát hiện trị liệu sư cho tới nay, thì người có năng lực ấy đếm được trên đầu ngón tay. Và không ai là không tài giỏi cả. Với lại được giới quý tộc và hoàng thất phải kính trọng.
Vì nếu lỡ như bản thân phải dính độc ăn mòn của tinh thần lực, mà lúc đó không có máu của kỳ nhông thạch anh để làm thuốc thì phải làm thế nào? Nếu có thể quen biết được trị liệu sư có khả năng giống như của Bạch Lạc thì họ sẽ không cần máu của kỳ nhông thạch anh nữa.
Và năng lực của Bạch Lạc thì giống như của ngài Barnett nó có khả năng cắn nuốt lại chất độc đó của trùng tộc. Vì thế các trị liệu sư đang chữa trị cho Bạch Lạc cảm thấy rất là vui mừng. Họ đã có thể phát hiện ra thêm một người vĩ đại trong tương lai. Quá trình chữa trị sau đó diễn ra rất thuận lợi.
Dù lúc đầu tốn rất nhiều thời gian, vì chất độc ngấm sâu và vào gần tới đại não nhưng may là cậu thiếu niên này có khả năng đặc biệt đó. Nên là không có gì nguy hiểm.
Sau khi đi ra khỏi phòng, vị trị liệu sư nhìn bài bá tước rồi mỉm cười: “Thưa ngài bá tước Fabian, chúng tôi đã cứu chữa thành công cho cậu bé đó, trong quá trình đó chúng tôi phát hiện ra là cậu bé đó có năng lực giống ngài Barnett. Mặc dù lúc đầu chúng tôi tưởng là không cứu được, nhưng nhờ năng lực đó mà cậu bé này mới có thể giữ được mạng.”
Bá tước Fabian ngạc nhiên vì đã lâu rồi chưa phát hiện ai có năng lực chống lại sự cắn nuốt tinh thần của trùng tộc. Với lại các vị có năng lực ấy giờ cũng đã gần như không thể lên chiến trường được nữa. Nên là các ngài ấy cũng không cần lên chiến trường quá làm gì. Dù có máu của kỳ nhông thạch anh, nhưng nếu chất độc lan gần với vùng đại não nơi gắn liền của tinh thần lực. Thì thuốc chống lại sự “ăn mòn” cũng không thể chữa được.
Nhưng năng lực chống lại sự “ăn mòn” của các trị liệu sư có thể chống lại sự ăn mòn của chất độc trùng tộc, dù cho nó lan gần tới biển tinh thần của dị năng giả đi nữa. Cũng có thể cứu chữa, vì năng lực đó đã làm nên tên tuổi của Barnett khi cứu sống con trai của quốc vương trong tình trạng như thế, về với thế gian này.
Từ đó, các gia tộc, thế lực tìm kiếm những trị liệu sư mang năng lực như vậy nhưng không thấy. Và có vẻ như cũng rất là hiếm. Khi lên chiến trường nếu bị trúng chất độc của trùng tộc mà không dùng thuốc được điều chế từ máu của kỳ nhông thạch anh trong vòng 2 tiếng. Thì họ sẽ chết không thể bàn cãi, vì khi đó chất độc đã lan tới gần vùng biển tinh thần của họ rồi.
Tuy nhiên, nếu có trị liệu sư mang năng lực giống Barnett dù là đã quá 2 tiếng gần 3 tiếng thì họ vẫn có thể cứu được dị năng giả đó.
Không phải năng lực chống sự ăn mòn của trùng tộc chỉ có như vậy, họ cũng có thể làm sạch vùng biển tinh thần nhanh hơn các trị liệu sư khác hơn 20%. Và có khả năng 5% có thể cứu chữa khi đã bị chất độc ăn mòn thẳng vào vùng biển tinh thần. Dù có 5% nhưng vẫn khiến cho nhiều người ôm hy vọng vì năng lực đó. Đó là số liệu mà ngài Barnett đã đưa ra cho năng lực của mình trong quá trình chữa trị cho người khác mà ông đã ghi lại.
Do đó, mà bá tước Fabian mới kinh ngạc như thế, nếu cậu bé đó mà về thủ đô chắc chắn giới quý tộc và hoàng thất sẽ rất hoan nghênh: “Vậy cậu ấy khi nào thì mới có thể tỉnh lại?”
Vị trị liệu sư ấy nói: “Thưa bá tước, khoảng 1 giờ nữa nếu không còn câu hỏi gì khác chúng tôi xin phép tiếp tục làm công việc của mình.”
Bá tước mỉm cười, gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Ông quay đầu nhìn phòng chữa trị với ánh mắt trầm ngâm.
Khoảng 1 giờ sau, Bạch Lạc vừa mới tỉnh, cũng biết là cái gì tới thì cũng phải tới thôi.
Bá tước Fabian mở lời đầu tiên: “Ta xin tự giới thiệu, ta là bá tước Fabian, được lệnh của nhà vua tới đây điều tra vấn đề trùng tộc đổ bộ vào hành tinh Veridian IV, nghe nói ngươi là nô ɭệ. Vậy thì tại sao tinh tặc lại bỏ ngươi ở đây. Chả lẽ bọn chúng không biết ngươi có năng lực giống của ngài Barnett hay sao?”
Bạch Lạc gương mặt có vẻ yếu ớt, tỏ vẻ nói: “Tôi là Bạch Lạc, chắc có lẽ ngày không biết, vì bọn chúng là tinh tặc nên khi tới tuổi thức tỉnh tinh thần lực cũng chính là năm nay khoảng 1 ngày trước, sau khi tiêm thuốc từ chợ đen về tôi bị sốc thuốc, tinh thần lực tán loạn gần như không còn. Họ nghĩ là tôi sắp chết và tôi cũng nghĩ như vậy, nên là tôi cũng đã chấp nhận số phận của mình. Nhưng ai ngờ mở mắt ra là tôi đang ở hành tinh này đây.”
Bạch Lạc vừa rơi lệ, vừa nói khi gương mặt bỗng xuất hiện trước mặt bá tước Fabian và cận vệ của ngài là Liam, hai người đồng loạt sửng sốt.
Gương mặt của cậu thiếu niên mày liễu như vẽ, đôi mắt phượng long lanh tựa hồ nước mùa thu, ẩn chứa chút phong tình vạn chủng, lại điểm xuyết nét ngây thơ trong sáng. Sóng mũi cao thẳng, làn môi anh đào ửng đỏ. Làn da trắng nõn nà như ngọc, toát lên vẻ cao quý, thanh tao. Thật sự là lam nhan họa thủy.
Bá tước Fabian, ánh mắt bỗng thâm thúy: “Nếu ngươi đã đẹp như vậy thì sao bọn tinh tặc lại có thể bỏ ngươi ở chỗ này được kia chứ.”
Bạch Lạc đã chuẩn bị từ trước, làm bộ run sợ, lắp bắp trả lời từng cái: “Thực ra là tôi đã tự mua thuốc ở ngoài chợ đen để khiến cho gương mặt của mình trở nên xấu xí khi còn là nô ɭệ bọn chúng. Sau đó, tôi tự điều chế thuốc cho bản thân, mỗi khi chúng ghé lại mỗi hành tinh tôi đều lén đi xuống để thu thập thảo dược mà bào chế thuốc. Tôi tự học nên là… Lần đầu, thì tôi lén ăn cắp bọn chúng đi mua thuốc. May là không bị phát hiện.”
“Vậy thì ngươi cho ta xem thử thuốc ngươi chế tạo như thế nào, có được không?” – Bá tước Fabian bỗng cười và hỏi.
Bạch Lạc tức muốn nghiến răng, đúng là cáo già mà, Bạch Lạc âm thầm điều động pháp tắc tâm tưởng (đuôi thứ 5), anh bắt đầu thôi miên hai người họ, khi chín cái đuôi bắt đầu lộ diện họ sửng sốt trong chốc lát. Sau đó, Bạch Lạc bồi thêm năng lực mê hoặc của cửu vĩ hồ đối với hai người họ. Khiến họ, nói ra nguyên nhân tới đây và cách thức làm thuốc biến dạng khuôn mặt.
Bạch Lạc mới phát hiện định lực của bá tước Fabian kiên định một cách khủng khϊếp, trừ khi là bá tước đã làm việc gì mà khiến tâm trí của ông trở nên kiên định như vậy. Cận vệ Liam cũng thế. Bạch Lạc dùng sức mạnh của cửu vĩ hồ nói ra công thức làm thuốc biến đổi khuôn mặt, nghe xong miêu tả của hai người về các loại thuốc.
Bạch Lạc dùng pháp tắc niệm lực (đuôi thứ 9) để tạo ra dược vật tương ứng với mô tả của hai người, đồng lúc sử dụng hai pháp tắc khiến cơ thể vừa mới bình phục của Bạch Lạc trở nên nghiêm trọng hơn. Bạch Lạc hộc máu ra tại chỗ. Khi nghe xác nhận đúng dược vật, thành phần dược liệu trong dược vật đó. Bạch Lạc dùng ý niệm để làm thành hỗn hợp thuốc theo đúng công thức của hai người Bá tước Fabian nói.
Sau đó, Bạch Lạc hạ mệnh lệnh thôi miên để tiêu trừ ý muốn nghi ngờ và điều tra của bá tước Fabian với cận vệ Liam. Ngay lúc đó, Bạch Lạc làm biến mất đống máu, thu hồi năng lực về, rồi sau đó giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra mà lấy từ trong áo một lọ thuốc đưa cho Fabian.
Bá tước Fabian cảm thấy ngạc nhiên, nhưng ông cảm thấy có lẽ ông vừa quên gì đó, ông mang lọ thuốc lên gửi thì đúng như thành phần và dược liệu ông biết.
Bỗng Bạch Lạc ngất xỉu ngay lập tức, trên người cậu máu đen thấm ướt cả áo. Làm cho Fabian sửng sốt, ấn nút kêu trị liệu sư lại đây ngay lập tức.
Bá tước Fabian suy nghĩ có lẽ không phải là cậu ta thực, ông lặng lẽ ra hiệu cho Liam rời đi cùng mình, ông chợt quay lại và nói với trị liệu sư trông có vẻ như tức giận, ông không để ý nói: “Hãy cứu giúp cậu ấy, ta sẽ đưa cậu ấy về Đế quốc để cho cậu ấy có thể học tập tốt nhất ở đó. Mà nếu cậu ấy đã thoát khỏi thân phận nô ɭệ rồi thì ta sẽ giúp cậu ta làm lại một thân phận mới là được. Nếu cậu ấy tỉnh lại nhớ chuyển lời cho cậu ấy dùm ta.”