Ting ——
Rạng sáng 4 giờ 30, khi cả thế giới chìm trong tĩnh lặng, Đồ Họa nhận được một tin nhắn kỳ lạ trên WeChat.
【Tội thần Đại Lương, Tạ Dự Xuyên: Đang yêu cầu kết bạn】
Mải mê chỉnh sửa từng nét màu cuối cùng trên bức vẽ, Đồ Họa chỉ lướt qua thông báo mà chẳng mảy may để ý. Cô luôn bị quấy rầy bởi những lời mời kết bạn lạ lùng, và tin nhắn này cũng chẳng khác gì.
Thế nhưng, chỉ vài phút sau, màn hình điện thoại đột nhiên nhấp nháy liên tục. Những thông báo bất thường dồn dập hiện lên:
【Bạn đã chấp nhận lời mời từ Tạ Dự Xuyên. Giờ đây có thể bắt đầu trò chuyện.】
Một đoạn tin nhắn dài ngay lập tức xuất hiện, tựa như lời cầu khẩn từ một thế giới khác:
Tạ Dự Xuyên: 【Vệ thần tôn kính! Vãn bối Tạ Dự Xuyên, tự Dự Hành, là hậu duệ đời thứ mười một của nhà họ Tạ. Tổ tiên nhờ được thần minh hiển linh mà thoát khỏi cảnh nguy nan, con cháu đời đời ghi nhớ ân đức của vệ thần, giữ vững biên cương, bảo vệ bờ cõi.】
Tạ Dự Xuyên: 【Nay, triều đình rối ren, hôn quân vô đạo, gian thần đắc thế, khiến cả gia tộc họ Tạ lâm vào đại nạn. Dự Hành vô cùng hổ thẹn với tổ tiên và người nhà, nguyện tự mình xuống cửu tuyền tạ tội. Chỉ tiếc là nhà họ Tạ còn nhiều người già yếu, phụ nữ và trẻ nhỏ vô tội.】
Tạ Dự Xuyên: 【Dự Hành thành tâm khẩn cầu vệ thần, mong ngài che chở trong giờ phút nguy nan này!】
Tạ Dự Xuyên: 【Ngục Đại Lương hà khắc, cảnh ngộ khốn khó. Dự Hành chỉ có thể từ xa ngước nhìn linh vị nơi từ đường, thành tâm dâng hương thỉnh nguyện, mong rằng tâm ý có thể chạm đến thần linh. Trời đất chứng giám, nhật nguyệt soi xét.】
Đồ Họa, sau khi hoàn tất công việc, cầm lấy điện thoại:
“Hả?”
Mỗi câu chữ đều quen thuộc, nhưng ghép lại thì cô chẳng hiểu gì cả.
Tạ Dự Xuyên? Người này là ai?
Mà... từ bao giờ WeChat lại biết tự động kết bạn thế này?
Đang định tìm hiểu kỹ hơn, trong đầu Đồ Họa bất ngờ vang lên hai giọng nói lạnh lùng, máy móc:
【Đã thu thập được 2 điểm huyết mạch. Hệ thống Giám Hộ Toàn Năng đã kích hoạt! Bắt đầu hành động bảo vệ huyết mạch!】
“Cái gì cơ?!”
Cô còn chưa kịp định thần thì từ phía phòng khách vang lên những tiếng động lạ.
Không phải là động đất đấy chứ? Theo phản xạ, cô bước đến bên cửa sổ, kéo rèm ra nhìn.
Trước mắt Đồ Họa là một phủ đệ cổ kính, nguy nga theo phong cách Trung Hoa, với năm gian chính và hai dãy hành lang bề thế.
Bên trong phủ đệ, cảnh tượng rối ren đến nghẹt thở.
Quan binh mặt mày dữ tợn, bao vây mọi ngõ ngách, không để sót bất kỳ lối thoát nào. Đám gia nhân trong nhà kinh hoàng đến tái nhợt, cơ thể run rẩy, không dám nhúc nhích.
Đồ họa nghe thấy có người ở phía trước hô to:
“Bổn quan phụng chỉ, đến đây tra xét và tịch biên* phủ Hộ Quốc Công! Các ngươi lục soát kỹ càng từng nơi, không để một ai trong phủ Tạ gia trốn thoát!”
*Tịch biên: Tịch thu tài sản
“Tuân lệnh, đại nhân!”
Đồ Họa nghe vậy thì thoáng sững người. Sáng sớm mà đã rầm rộ thế này, chẳng lẽ phía dưới đang có đoàn phim quay cảnh cổ trang? Lại còn là màn “tịch biên phủ đệ”!
Thời buổi này, kiếm được đồng tiền thật chẳng dễ dàng.
Đồ Họa không có ý định xem họ diễn. Công việc họa sĩ tự do của cô còn đang ngập đầu ngập cổ, bản thảo từ đoàn phim còn chưa xong mà hạn nộp thì sắp đến sát nút.
Nhưng —
Có gì đó sai sai?
Cô nhìn chằm chằm vào những lưỡi kiếm sắc bén mà đám quan binh đang cầm.
Đó là máu thật!
Những gia nhân cố gắng ngăn cản, chỉ trong tích tắc đã bị chém thành hai nửa, nền đất nhuốm đỏ một màu tanh nồng.
Không chút chần chừ, Đồ Họa xoay người, vội lao xuống tầng dưới.
Thế nhưng, tầng một của căn biệt thự liền kề mà cô vẫn quen thuộc đã hoàn toàn thay đổi.
Phòng khách sạch sẽ, ấm áp thường ngày không còn nữa. Thay vào đó, một gian từ đường âm u, lạnh lẽo hiện ra trước mắt.
Cửa lớn từ đường mở toang, mười vị hộ vệ tay lăm lăm đao, đứng chắn nghiêm ngặt.
Hình Bộ Thị Lang Khâu Toán tiến lên trước, giận dữ vung tay áo, gằn giọng nói:
“Tạ Chương Đình cấu kết ngoại bang, thông đồng phản quốc! Bổn quan nhận lệnh vua đến tịch thu tài sản. Tạ lão phu nhân, chẳng lẽ Tạ gia các người định kháng chỉ sao?”
“Đồ cẩu quan! Bớt giở lời lẽ ngụy biện! Từ đường nhà họ Tạ thờ cúng thần minh và tổ tiên, là chốn thanh tịnh. Tiên hoàng từng ngự chỉ, không ai được tùy tiện quấy nhiễu. Các ngươi hôm nay ngang nhiên mang theo đao kiếm lộng hành, mới chính là kẻ bất kính với trời cao, không xem trọng di huấn của tiên hoàng! Thật lớn mật, quá phận!”
Lão phu nhân nhà họ Tạ hoàn toàn không tin vào trò bịa đặt này.
Tương truyền, một trăm năm trước, vệ thần nhà họ Tạ từng hiển linh, trợ giúp tiên đế bình định thiên hạ, lập nên cơ đồ.
Hoàng đế đương triều ngu ngốc, tin vào lời gièm pha rằng: “Muốn giang sơn vững bền, trước tiên phải phá hủy vệ thần của Tạ gia.”
Không thể công khai tìm ra lỗi lầm của Tạ gia, bọn chúng ngấm ngầm vu oan giá họa, dựng nên tội danh Tạ gia thông đồng với ngoại bang. Màn kịch tịch biên hôm nay thực chất nhằm phá hủy từ đường của nhà họ Tạ.
Người nhà họ Tạ hiểu rõ, dĩ nhiên không để Khâu Toán cùng đám tay sai bước chân vào từ đường.
Nếu từ đường bị bọn bất lương này phá hủy, chẳng phải bọn họ sẽ trở thành những kẻ bất hiếu, không xứng làm con cháu họ Tạ hay sao?
“Được lắm! Được lắm! Được lắm!” Khâu Toán cười mỉa mai giễu cợt: “Xem ra các ngươi là kẻ cứng đầu cứng cổ, không thấy quan tài thì chưa đổ lệ!”
“Bài vị này do Thái Tổ đích thân ban tặng, có quyền miễn tội chết. Đừng nói Tạ gia hôm nay bị vu oan, cho dù thật sự có tội, từ cổ chí kim, họa cũng chẳng lan đến từ đường! Các ngươi ngang nhiên hành sự bạo ngược, trái với đạo trời, nhất định sẽ bị thiên lôi trừng phạt!”
“Thật nực cười! Họ Tạ các ngươi thờ phụng tà linh, tự chuốc họa vào thân thì liên quan gì đến ta? Hôm nay bổn quan sẽ thay trời hành đạo, diệt trừ mầm họa này, trả lại sự thanh tịnh cho thiên hạ!”
Khâu Toán phất tay ra hiệu: “Ngự Lâm quân nghe lệnh!”
Hàng loạt cung thủ xuất hiện trên tường thành từ bốn phía. Ngọn lửa bùng cháy trên đầu mũi tên, hừng hực như muốn thiêu rụi tất cả, thẳng hướng về từ đường.
Tên đã lên dây, chỉ chờ lệnh bắn. Rõ ràng là chúng muốn tận diệt nhà họ Tạ, không để ai có đường sống.
Tạ lão phu nhân giận đến mức đôi tay run rẩy, nhưng ánh mắt vẫn kiên cường như thép. Bà mạnh mẽ giơ cao gậy chống, dõng dạc hét lớn: “Nếu đã vậy, trước tiên phải bước qua thi thể của lão thân này!”
Đồ Họa cuối cùng cũng hiểu ra nguồn gốc những tin nhắn kỳ lạ trong điện thoại.
Tạ Dự Xuyên đã “triệu hồi” cô và hệ thống đến đây, xem ra là hy vọng cô có thể bảo vệ những người này.
Nhìn cảnh hai bên giằng co trước cửa từ đường, cô bất giác cảm thấy khó xử. Chính cô cũng tay không tấc sắt, làm sao cứu được họ?
Còn đang bối rối chưa biết phải làm gì, đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng hô lớn:
“Bắn tên!”
Vô số tiếng tên rít xé gió bay đến từ bốn phương tám hướng! Đầu mũi tên mang theo ngọn lửa dữ dội, bắn thẳng về phía từ đường. Lửa bùng cháy, chỉ trong nháy mắt đã nuốt trọn gian nhà, ánh lửa ngùn ngụt như thiêu đốt trái tim của cả họ Tạ.
“Trời ơi, đúng là tạo nghiệt mà!”
Lão phu nhân vung gậy chống lại địch, quay người lại nhìn ngọn lửa lớn sau lưng, cực kỳ bi thương.
Một mũi tên lửa lao thẳng về phía bà!
“Cẩn thận, tổ mẫu*!”
*Tổ mẫu: Cách gọi bà nội thời xưa
Đồ Họa thầm kêu lên trong lòng: Không ổn!
Tạ lão phu nhân chỉ cảm thấy tay mình trầm xuống, sau đó cả người bà được một luồng sức mạnh ấm áp đẩy lên, kéo thẳng vào trong từ đường.
Cùng lúc ấy, mũi tên lửa lao đến bên cạnh như đυ.ng phải một bức tường vô hình, liền bị bật ngược trở lại!
Một vài hộ vệ bị mũi tên xuyên thấu qua ngực, ngã gục ngay tại chỗ, máu đỏ loang trên mặt đất.
Đồ Họa trố mắt nhìn mũi tên suýt nữa đâm vào mình rồi bị bật ngược lại. Cô vội hỏi hệ thống: “Là cậu làm sao?”
【Bảo vệ sự an toàn của ký chủ là nhiệm vụ của tôi.】
【Hiện tại, ký chủ đang ở chế độ ẩn thân tiết kiệm năng lượng. Năng lượng còn dưới 60%. Xin tránh tiếp xúc trực tiếp với sinh vật bên ngoài để tránh hệ thống tê liệt.】
Đồ Họa gật gù: “Hiểu rồi.”
【Hệ thống phòng vệ đang chịu tấn công. Có cần kích hoạt chế độ an ninh khẩn cấp để tăng cường bảo vệ không?】
Cô không chần chừ: “Bắt đầu dùng.”
Của trời cho, không dùng thì quá phí!
Ngay sau đó, điện thoại của cô sáng lên, tự động mở khóa. Một ứng dụng an toàn với nền tím chữ vàng được tải về và khởi chạy chỉ trong vài giây.
Chỉ thấy từ đường được bao phủ bởi một lớp ánh sáng mỏng manh nhưng chắc chắn, tựa lưới gợn sóng. Những mũi tên lửa lao đến, chạm vào lớp lưới lập tức bật ngược trở lại như đập vào một bức tường thép vô hình.
Những mũi tên phản ngược lại, đâm thẳng vào đám cung thủ đang đứng trên tường thành. Tiếng thét đau đớn vang lên khắp nơi, từng tên lính ngã nhào xuống, xác chất đầy dưới chân tường.
Khâu Toán sợ đến mức ngã quỵ xuống đất!
Giữa đám gia nhân bị bắt trói, không biết ai bỗng hét lớn: “Thần linh nhà họ Tạ hiển linh rồi!”
Những người khác đồng loạt quỳ rạp xuống đất, dập đầu liên tục.
Đám quan binh đến xét nhà bắt đầu cảm thấy run rẩy. Một vài người cảm thấy chân tay mềm nhũn, bọn họ phóng hỏa đốt từ đường phải chăng đã thật sự chọc giận thần linh?
Duy chỉ có thống lĩnh Cấm Vệ Quân là không hề dao động, giọng nói đầy khinh miệt: “Nhà họ Tạ quả nhiên thờ cúng tà linh. Chúng dám phản lại thiên uy, hành vi phản loạn này phải bị nghiêm trị. Khâu đại nhân, ngài chớ phụ lòng tin của thánh thượng.”
Khâu Toán bỗng thấy tinh thần phấn chấn trở lại. Đúng vậy! Chính bọn chúng tự tìm cái chết, liên quan gì đến hắn chứ? Hôm nay hắn nhất định sẽ vì thánh thượng mà nhổ tận gốc tai họa này!
Đưa tay phủi bụi trên áo, Khâu Toán đứng dậy, chỉ tay về phía từ đường đang cháy rực, giận dữ quát:
“Thiêu chết bọn chúng cho ta!!!”
HẾT CHƯƠNG 1
Theo dõi truyện mới của mình tại blog: https://joyme.io/@thienvuminhnguyet