Chỉ cần kỹ năng được kích hoạt, mọi vật sống trước mắt cậu sẽ hiển thị những điểm sáng. Cậu chỉ cần chạm tay vào, và ba lô của mình sẽ tự động xuất hiện hạt giống hoặc thú con.
Nhưng…
Có một vấn đề lớn.
Kỹ năng “Biến cát thành vàng” của Giản Tinh Ý tuy mạnh mẽ, nhưng cũng mang đến những sự bất định khó lường. Hạt giống thu được hoàn toàn ngẫu nhiên, chẳng khác nào trò xổ số. Cậu từng thử nhấn vào một cây nho và nhận về hạt giống dưa hấu. Có lần khác, cây dưa hấu lại cho ra củ sen.
Tuy không nắm rõ tỷ lệ, Giản Tinh Ý chắc chắn một điều: càng tiến sâu vào bản đồ cấp cao, thu thập từ sinh vật càng hiếm, thì chất lượng hạt giống càng tốt. Nếu được sử dụng đồng ruộng trong hiệp hội, cậu hoàn toàn tự tin rằng mình có thể tự lo liệu mọi thứ mà không làm phiền đến ai.
Đêm Tối nhìn cậu, sắc mặt nghiêm túc nhưng vẫn giữ nụ cười an ủi: “Để tôi thương lượng với bọn họ. Yên tâm đi! Dù họ có chút phản đối, nhưng nếu tôi đã quyết định dẫn cậu về, thì chắc chắn sẽ không thay đổi. Tôi nói được là làm được.”
Ngừng một chút, hắn cười lớn: “Trước hết cứ theo tôi trở về đã!”
---
Trường Mệnh Bách Tuế cách căn cứ cũ của Giản Tinh Ý không xa. Trên chiếc mô tô của Đêm Tối, họ chỉ mất hai giờ để đến nơi.
Tọa lạc dọc theo Hòa Bình Sơn – một bản đồ mặc định của hệ thống, Trường Mệnh Bách Tuế là một căn cứ nhỏ, được bao quanh bởi hàng rào gỗ cứng cáp. Bên trong là những mảnh đất trống được chia thành từng lô rõ ràng, nơi các hội viên có thể tự do chọn để xây dựng nhà cửa hoặc cơ sở sản xuất.
“Chúng tôi ít người, đất trống còn nhiều lắm!” Đêm Tối vui vẻ nói khi họ đến cổng. Nhưng ngay sau đó, cả hai phát hiện một vấn đề nghiêm trọng: Giản Tinh Ý không thể bước vào.
“À…” Đêm Tối ngơ ngác. “Hình như cậu chưa được thông qua đơn xin gia nhập.”
Theo quy định, một đơn xin gia nhập cần được hội trưởng, phó hội trưởng, và ít nhất một quản lý cùng đồng ý phê duyệt. Nhưng rõ ràng, nhóm quản lý trong hiệp hội đã bày tỏ sự phản đối.
Đêm Tối đứng bên cổng, cứng đờ mất vài giây.
“Ờm…” Hắn nhìn Giản Tinh Ý rồi nhìn cánh cổng, sự xấu hổ gần như viết rõ trên mặt.
Giản Tinh Ý cũng lặng lẽ nhìn lại, trong đôi mắt tràn ngập hoài nghi. Không cần nói nhiều, cậu đã đoán ra ngay: Đêm Tối không thuyết phục được những người khác, nên quyết định dẫn mình đến đây như một… kẻ nhập cư trái phép.
“Cậu cứ vào đi!” Đêm Tối luống cuống thiết lập quyền truy cập tạm thời cho Giản Tinh Ý dưới danh nghĩa khách thăm. Sau đó, hắn kéo cậu vào trong căn cứ.
“Khách thăm cũng có thể chọn một lô đất để dựng nhà. Ít nhất cậu sẽ có chỗ tá túc!” Đêm Tối vừa nói vừa cười gượng.
Giản Tinh Ý lặng lẽ nuốt cục nghẹn trong lòng, biểu cảm như muốn hỏi: ‘Thật sự ổn không đấy?’
“An tâm, an tâm!” Đêm Tối đập tay lên ngực như muốn đảm bảo. “Tôi là hội trưởng cơ mà! Tất cả đều trong tầm kiểm soát!”
“Vậy…” Giản Tinh Ý miễn cưỡng gật đầu, trong lòng vẫn đầy hoài nghi.
A này, hội trưởng đúng là… đáng tin mới là lạ!
Đêm Tối dẫn Giản Tinh Ý đến một mảnh đất hẻo lánh nhất trong căn cứ. Khu vực này nằm sát cửa sau, bốn phía là rừng rậm rậm rạp, cỏ dại mọc um tùm che phủ cả lối đi. Nếu không nhìn kỹ, rất khó nhận ra đây là đất thuộc hiệp hội.
Đêm Tối cố gắng tìm lời bào chữa:
“Nơi này nhìn có vẻ hơi hoang vu, nhưng thật ra cũng khá an toàn. Chỉ cần—”
“Khụ khụ khụ ——”
Đúng lúc này, từ trong bụi cỏ cao ngang người, một loạt tiếng kêu kỳ quái vang lên.
Cả hai quay lại, chỉ thấy một đàn lợn rừng màu xanh lam quỷ dị lao ra từ trong rừng.
Cậu nhìn chằm chằm đàn lợn, bất giác rùng mình. Đàn lợn này không còn là những con thú bình thường. Chúng đã bị cảm nhiễm, lông da mọc đầy gai nhọn màu xanh, mỗi chiếc gai đều phủ một lớp chất lỏng nhầy nhụa, xen lẫn những mảnh vụn như thịt thối rữa.
“Lợn rừng …. biến dị?”
“Cái quái gì thế này?!” Đêm Tối sững sờ.
Giản Tinh Ý đứng phía sau, cũng không giấu nổi vẻ bàng hoàng.
---
Cả căn cứ Trường Mệnh Bách Tuế tựa lưng vào Hòa Bình Sơn – nơi tập trung các hiệp hội như Lam Thiên Bạch Vân và Bồ Đào Sơn Đỉnh. Việc xuất hiện biến dị động vật gần đây không phải chuyện lạ, nhưng việc chúng kéo đến tận cửa sau căn cứ để… "an cư" thì lại là vấn đề khác.
Các hiệp hội lớn đã báo cáo nhiều bất thường liên quan đến bug trò chơi: quái vật vượt ra khỏi phạm vi hoạt động cố định, không tự động quay lại vị trí ban đầu sau khi rượt người chơi, và đôi khi gϊếŧ xong cũng không tái sinh. Thậm chí, dã thú đã chết còn có dấu hiệu chuyển hóa thành biến dị, như những con lợn rừng này.
Không chỉ vậy, hiện thực và trò chơi đang dần hòa làm một. Những thứ vốn chỉ là cơ chế mô phỏng trong game như đói khát, vị giác, mệt mỏi, giờ đây ảnh hưởng y hệt ngoài đời thật. Điều này khiến việc sống sót trong game ngày càng khó khăn hơn.