Cuộc Sống Hạnh Phúc Của Bác Sĩ Và Thần Y

Chương 7

Quyển 1 - Chương 7: Phiên ngoại
Ôm cục cưng Tiểu Lê trong lòng, nhìn nó ra sức vung vẩy tay chân béo tròn của nó, cảm giác thỏa mãn ập tới.

Con trai của tui đúng làđáng yêu mà!

Nhìn thằng nhóc béo tròn khỏe mạnh hoạt bát, lại nhớ tới quá trình sinh con trời long đất lở quỷ khóc thần sầu!

Nói về trái mang thai trước đi. Còn nhớ cha của Viên Thịt Tiểu Lý Tử chứ (tên tui vẫn chưa nhớ ra…)? Cái trái tên đó nhét cho tui trước lúc đi thật ra có tên là quả mang thai, thứ trái cây thần kì này có thể khiến đàn ông mang thai. Nghe nói vì nó rất khó trồng, giá cũng không rẻ, nếu tính ra, tương đương với một chiếc xe hơi hạng trung của thời hiện đại. Sau khi tui biết được tác dụng của cái trái này thì lập tức cuốn lấy cục cưng đòi con, với công lực sống bám chết đu thà chết không buông dày mặt lê lết, cuối cùng cục cưng cũng gật đầu đồng ý!

Thế là hấp, cục cưng có bầu~

.

.

Cục cưng lúc có bầu rất là yên lặng, không khác ngày thường lắm, cần làm gì thì làm đó, làm tui rất là phiền muộn, sao mà cục cưng không có phản ứng gì hết? Tuy tính tình không thất thường như phụ nữ, nhưng như vậy thì quá“bình thường” rồi?

Thế là, người căng thẳng thần kinh không phải là cục cưng, người mang thai, mà làông cha của thằng con, là tui…

“Cục cưng à~ Đừng cóđi lung tung~ Coi chừng vấp~”

“A! Cục cưng! Đừng cóđi khám bệnh cho ông Vương trong làng nữa! Coi chừng ổng lây bệnh cảm cho em!”

“Cục cưng à~ Tụi mình hát đi cóđược không~ Nghe nói có tác dụng giáo dục bé bi trong bụng đó~”

“A a!!! Cục cưng à!! Hôm nay mặt trời lặn sớm quá! Không phải dấu hiệu tốt!! Tụi mình rắc muối đi!!”



Cuối cùng, sau khi bị cục cưng xì một cái đầy phiền chán, tui bắt đầu bình thường lại…

Qua một thời gian xem như bình tĩnh, tới lúc cục cưng sinh, một trận chiến gian khổ lại bắt đầu rồi.







Ai, tui không nhắc đến quá trình này nữa, nếu muốn biết mức độ gian nan của nó, cứ nhìn mấy hàng dấu răng xanh tím trên tay tui làđủ rồi…

Là dấu tích cục cưng liều mạng cắn tui để lại lúc sinh con đó…

Khi đó vì tui quá lo lắng cho cục cưng, cho nên liền nói cục cưng đang đau đớn chờ sinh:

“Cục cưng! Nếu đau thì cắn tay anh! Sẽđỡ hơn một chút!!”

Cục cưng cảm động nhìn tui cười nhẹ, sau đó không chút khách khí bắt đầu cắn…



Tuy có hơi đau chút, nhưng thấy bé cưng đáng yêu như vậy, tui cảm thấy bao nhiêu cũng xứng!

Bé cưng vừa ra đời, là tui và cục cưng cho ngay cái tên đã nghĩ sẵn từ lâu: Trương Ngữ Lê.

Thật ra cũng chẳng có nghĩa gì, hoàn toàn là vì thấy thuận tai (tui thiếu trình độ mà… =.=)

Tuy không biết người khác sống thế nào, nhưng tui cảm thấy, cuộc sống bình yên êm ả như thế này, có người bầu bạn, lại có một bé cưng hoạt bát lanh lợi, còn vui sướиɠ hơn bất kì ai khác~

Đời người thật làđẹp!