Người giúp việc đi vào mang trái cây nhìn thấy cảnh tượng như hội tà giáo này, hét lên thất thanh rồi bỏ chạy.
Hà Vân Tiêu thì đã khỏi, nhưng bọn họ lại gặp chuyện rồi!
May mà dù chân đã thoái hóa nhưng nửa thân trên vẫn bình thường, Lý Hạo run rẩy nói: "Nhanh nhanh nhanh, mau vào phòng livestream của y quán Thừa Đức!"
Trời dần tối, Hoàng Cường tỉnh giấc sau giấc ngủ gật, dụi mắt nhìn làn sương mờ ảo không rõ ràng: "Sao lại có sương mù nhỉ?"
Cậu ta quay đầu nói với phòng livestream: "Vẫn là khu bảo tồn dưới chân núi của chúng ta có hệ sinh thái tốt, thời gian trước tôi còn gặp cả chồn vàng nữa."
Hoàng Cường nói xong thì đến gần ghế nằm, cúi đầu thấy Hoàng Chí Cương nằm nhắm mắt, trên mặt không có chút đau đớn nào, cả người đều toát lên vẻ an nhiên, trong lòng cậu ta giật thót một cái, rồi lại dấy lên một tia vui mừng.
Hoàng Cường không thể hiện ra ngoài, chỉ run run tay khẽ đưa lại gần mũi Hoàng Chí Cương.
Đột nhiên trong chớp mắt, Hoàng Chí Cương mở bừng mắt, đôi đồng tử đen hơn cả tròng trắng nhìn thẳng vào Hoàng Cường, Hoàng Cường giật mình lùi lại hai bước, còn Hoàng Chí Cương thì ngồi dậy.
Hoàng Cường vỗ vỗ trái tim đang đập thình thịch vì sợ hãi, nói: "Bác thấy thế nào ạ?"
Kể từ khi cổ họng sưng to, Hoàng Chí Cương đã gần mấy tháng không mở miệng nói chuyện, Hoàng Cường không trông đợi bác sẽ trả lời bằng lời, nhưng bất ngờ trong đêm tối lại vang lên một giọng nói trầm ấm: "Khá tốt."
Hoàng Cường giật mình, không khỏi đưa mắt đánh giá Hoàng Chí Cương.
【Đệt mợ viên bùn thật sự có tác dụng? Vu Hằng có chút bản lĩnh đấy, bác nói chuyện được rồi! Ghê ghê ghê! Trước đây chê bai bác sĩ Vu có nên xin lỗi không nhỉ?】
【Không phải cậu ta chẩn đoán là bị mắc xương lợn sao? Giờ chưa nhổ ra thì vẫn là trị ngọn không trị gốc? Cũng chưa chắc là do viên bùn đâu? Bác vẫn luôn uống đủ loại thuốc mà.】
【Không biết có phải do hai tháng không nghe giọng bác không, sao cảm thấy giọng hơi khác một chút nhỉ?】
Hà Vân Tiêu nhìn thấy cảnh này liền giật mình tỉnh táo.
Có lẽ người xem còn nghi ngờ, nhưng cậu thì trăm phần trăm chắc chắn đó là viên bùn!
Thế mà lại có tác dụng?
Hà Vân Tiêu hưng phấn suýt nhảy cẫng lên, đúng là!
Nhà họ Hà đúng là gặp được cao nhân rồi!
Trong ống kính, Hoàng Chí Cương đứng thẳng dậy, nói: "Đói rồi, nấu cơm."
Hoàng Cường luôn nhớ mình là một blogger ẩm thực, lập tức nói: "Bác để cháu nấu, bác ngồi xuống đi... được được được, bác chỉ phụ giúp cháu thôi."
Fan trong phòng livestream phấn khích lắm, bác không chỉ có vẻ khá hơn, tối nay còn được xem anh Cường nấu đồ ăn ngon nữa?
Mấy người tham ăn như họ đã đợi không kịp rồi!
Trời dần tối hẳn, sân nhỏ bật lên những ngọn đèn đường có ý cảnh, trên bàn đá tròn lớn trong sân dần dần bày ra từng món ăn.
Món nào cũng rất nhạt, rất thích hợp cho người đang dưỡng bệnh ăn.
"Món cuối cùng là cháo huyết trứng bắc thảo thịt nạc, thịt là bác giúp cháu thái đấy." Hoàng Cường đối diện với ống kính, khóe mắt hơi đỏ lên: "Bác khá hơn là cháu mãn nguyện rồi."
Trong lòng Hoàng Cường hơi thất vọng, bác không chết thì không thể tống tiền nhà Vu Hằng được một khoản, nhưng nghĩ đến việc Hoàng Chí Cương không chết có thể giúp cậu ta nhiều việc hơn, lại cảm thấy khá hài lòng.
【Oa-- nhìn thơm quá, tay nghề anh Cường đúng là tốt, rõ ràng nhạt như vậy mà tôi người không ăn cay không ngon đây cũng phải chảy nước miếng.】
【Bát cháo huyết trứng bắc thảo thịt nạc kia mới nấu ngon làm sao!】
【Không biết tại sao, tôi cảm thấy vẻ mặt bác hơi kỳ kỳ...】
Hoàng Chí Cương: "Ăn đi."
Hoàng Cường trong lòng cũng thấy lạ sao bác lại nói ít thế, nhưng nghĩ đến việc cổ họng bác khó chịu lâu như vậy, nói ít cũng coi như bình thường, liền cầm đũa lên ăn.
Cậu ta là blogger ẩm thực, để thể hiện độ ngon của món ăn, cách ăn và biểu cảm đều rất phong phú.
Bác ngồi đối diện, tay phải buông thõng trước bàn đá tay trái cầm thìa, ngược với ánh đèn cổ vàng vọt trong sân, khuôn mặt chất phác thật thà hiện lên nụ cười kỳ quái.
Khi Hoàng Chí Cương ăn cháo, thìa va chạm với bát đũa phát ra âm thanh chói tai.
Nhiều người xem cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng lại không nói được kỳ lạ ở chỗ nào.
【Tôi biết rồi! Ở nông thôn chúng ta khi ăn cơm, phải tay phải cầm đũa tay trái bưng bát, bác tay phải không khỏe à? Sao cứ để dưới bàn thế?】
【Sương mù lên rồi, sương này không nhỏ đâu, sao tôi thấy sờ sợ thế nhỉ? Có thể kết nối với y quán Thừa Đức không, tôi thấy bác sĩ Vu Hằng kia chính khí ngời ngời! Có cậu ta tôi không sợ.】
【Một đám người cứ ma ma quỷ quỷ, sau này tôi chuyên bán thực phẩm chức năng cho các người, thật sự nghĩ là công của viên bùn à? Mấy bác sĩ bệnh viện hạng ba đã kê đơn cho bác trước đây khóc ngất trong nhà vệ sinh.】
Hoàng Cường vừa húp cháo vừa mời Vu Hằng kết nối trực tuyến lần nữa, còn không kìm được lời khen ngợi: "Ôi, cháo huyết trứng bắc thảo thịt nạc này thơm thật, thịt ngon quá."
Vu Hằng lại nhận lời.
Y quán Thừa Đức mở livestream, Vu Hằng nhìn thấy tin nhắn WeChat Hà Vân Tiêu gửi, còn cho Hà Vân Tiêu quyền quản trị phòng livestream của cậu.
Lý Hạo và nhóm người đã đợi lâu lập tức xông vào phòng livestream, vốn định xin kết nối trực tuyến, kết quả Vu Hằng lại nhận kết nối của Hoàng Cường ngay lập tức.
Mấy gã tóc vàng mềm nhũn dưới đất lo lắng nhìn về phía Lý Hạo: "Anh Hạo, làm sao đây, cậu ta lại kết nối với cái blogger kia rồi."
Lý Hạo cũng gấp đến mức bò qua bò lại trên ghế sofa: "Nhanh xếp hàng xin kết nối tiếp theo."
Bọn họ không có đường của Vu Hằng, chỉ có thể thử vận may trong phòng livestream.
Trong phòng livestream, Hoàng Cường nhìn khuôn mặt tuấn tú của Vu Hằng, nói: "Bác sĩ Vu, anh thật có chút bản lĩnh đấy, thật sự làm cho bác tôi khá hơn nhiều, giờ còn uống được cháo! Chỉ tiếc là, cái xương lợn anh nói vẫn chưa nhổ ra."
Hoàng Cường liếc nhìn bình luận, phát hiện có người xem thông minh hơi không hài lòng với câu nói đó của cậu ta, câu cuối cùng chẳng phải là đang ám chỉ y thuật của Vu Hằng không tinh, chỉ trị ngọn không trị gốc sao.
Hoàng Cường không đợi Vu Hằng trả lời, lập tức chuyển chủ đề hỏi: "Bác sĩ Vu, anh đùa với tôi đấy à? Chắc chắn không phải viên bùn mà là thuốc viên! Thuốc viên này rốt cuộc có thành phần gì, trị cái gì vậy? Có thể chia sẻ với mọi người không?"
Đã có người xem nghi ngờ Vu Hằng không muốn chia sẻ bí phương thuốc viên độc môn, cũng vì lượt xem, nên cố tình nói thành viên bùn!
Vu Hằng cười nói: "Công dụng chính, cầm máu."