Tôi Thay Đổi Vận Mệnh Sau Khi Tiến Vào Thế Giới Truyện Tranh Conan

Chương 1

Bên ngoài trời nắng đẹp, ánh sáng màu kem xuyên qua cửa sổ chiếu lên chiếc chăn xanh nhạt có họa tiết ô vuông, phủ thêm một tầng ấm áp mơ hồ.

Tiếng “cốc cốc cốc” gõ cửa vang lên, phá tan sự tĩnh lặng, kèm theo tiếng gọi: "Anh Giang Lai, anh Giang Lai? Mau dậy đi!"

Hình dáng người cuộn tròn trong chăn không hề nhúc nhích.

Cánh cửa phòng vang lên tiếng “cạch”, rồi bị đẩy ra, một cậu bé với mái tóc bạc dài lao đến bên giường, đưa tay lay mạnh: "Mau dậy đi, anh Giang Lai, em sắp trễ học rồi!"

"Ưʍ..." Người thanh niên tóc đen cuộn trong chăn phát ra tiếng rêи ɾỉ mơ hồ, ý thức dường như vẫn chưa rõ ràng.

"Đừng ngủ nữa, thật sự sắp trễ rồi đó!"

Giang Lai lơ mơ mở nửa mắt, vẫn còn chút uể oải:

"Hả... hôm nay để Hiromitsu đưa em đi học đi."

Cậu kéo chăn lên cao hơn, mắt lại nhắm nghiền, rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê.

"Đừng đùa nữa, sao có thể chứ—" Cậu thiếu niên tóc bạc tiếp tục lay mạnh Giang Lai: "Đừng ngủ nữa mà!"

"Ừm... Hiromitsu sao không thể đưa chứ, chú ấy cũng là người lớn chắc chắn có bằng lái xe rồi." Giang Lai mơ màng đáp lại: "Hôm nay nhờ chú ấy lái xe đưa em đi nhé."

"Nghe thì có lý nhưng tôi hiện giờ là linh hồn mà." Một bóng dáng trong suốt bay tới từ bên cạnh, đó là một người đàn ông với ánh mắt sắc bén cằm lún phún râu, cười bất đắc dĩ: "Những việc như thế này, tôi không thể làm được đâu."

Linh hồn không thể chạm vào vật thể.

Dù có thể ngồi trên ghế, tựa tường hay thậm chí ngồi trên xe nhưng nếu dùng lực sẽ xuyên qua tất cả.

Khi đi xuyên qua cơ thể con người chỉ để lại cảm giác hơi lạnh, rất khó nhận ra.

Hiện tại, dường như chỉ có Giang Lai và Kurosawa Akira là có thể nhìn thấy linh hồn.

"Tối qua ngủ muộn lắm hả? Nhưng cũng phải dậy để đưa Kurosawa-kun đi học chứ." Morofushi Hiromitsu ôn hòa nhắc nhở: "Mau dậy thôi."

"Hả? Giờ này mà còn nằm trên giường ?" Một người đàn ông khác với mái tóc xoăn nhẹ cũng bay vào phòng nói: "Tôi thấy Kurosawa Akira hôm nay chắc chắn sẽ bị trễ học."

"!" Cậu thiếu niên tóc bạc nghe vậy lại lay mạnh Giang Lai, giọng nói thêm phần đe dọa: "Mau dậy đi! Nếu còn không dậy... anh Matsuda sẽ hát đấy!"

"!" Giang Lai bật dậy, mắt mở to: "Tôi dậy ngay đây!"

Matsuda Jinpei với giọng hát lệch tông trầm trọng, mỗi lần cất tiếng là như tra tấn màng nhĩ, chẳng khác nào một cuộc tấn công vật lý lẫn hóa học.

Thật kỳ diệu, giống hệt những thuộc tính đặc biệt của Conan!

Matsuda trừng mắt: “Này này… là sao đây! Quá đáng thật đấy.”

Hiromitsu vỗ vai Matsuda cười nói: “Không sao đâu, con người không ai hoàn hảo cả. Nhưng mà… Matsuda, giọng hát của cậu thì… ừm, quên đi.”

“Cái gì! Ngay cả cậu cũng nói vậy à, Hiromitsu?”

Trong lúc Matsuda và Hiromitsu trò chuyện bên tai, Giang Lai nhanh chóng dọn dẹp giường, vừa cầm bàn chải đánh răng vừa thu dọn đồ đạc, thực hiện nhiều việc cùng lúc để rút ngắn thời gian đến mức tối đa.

Cậu chỉ mất chưa đầy mười phút để hoàn thành mọi thứ.

“Chúng tôi đi đây, Matsuda, Hiromitsu.”

Giang Lai ngậm một miếng bánh mì nướng trong miệng, tay nhét cốc sữa ấm và bánh mì đã làm nóng trong lò vi sóng vào tay Kurosawa Akira. Sau đó, cậu lấy chìa khóa, lên xe khởi động máy và nhấn ga, mọi thao tác đều liền mạch không chút ngập ngừng.

Đường sá buổi sáng hôm nay khá tốt, không quá đông đúc, chiếc Toyota trắng dễ dàng luồn lách qua dòng xe cộ.

Giang Lai liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay, thở phào nhẹ nhõm: “May quá, vẫn kịp giờ.”

Kurosawa Akira tay cầm cốc sữa, ngẩng đầu lên hỏi: “Sao hôm nay anh dậy muộn thế? Em cứ nghĩ anh đã dậy từ lâu rồi.”

“À…” Giang Lai khựng lại một chút, ho khan hai tiếng: “Chỉ là ngoài ý muốn, thỉnh thoảng cũng phải ngủ nướng một chút chứ.”

“Ồ? Vậy sao?” Cậu thiếu niên tóc bạc nheo mắt nghi ngờ: “Hay là… tại anh trốn trong chăn xem mấy cái phim kỳ lạ đến khuya?”

Thực ra đúng là do thức khuya để xem gì đó, nhưng tuyệt đối không phải loại “phim kỳ lạ” mà nhóc đang nghĩ!

Giang Lai giữ nguyên vẻ mặt lạnh tanh: “Ai dạy em từ này? Là Matsuda phải không?”

“Ế? Không được, anh Matsuda nói không được nói với anh.”

…Đúng là Matsuda! Ngày nào cũng dạy cho Kurosawa-kun mấy cái thứ kỳ quặc!

Giang Lai giơ tay xoa đầu Kurosawa Akira: “Thôi, quên mấy thứ đó đi. Em còn nhớ bài học thuộc lòng không? Hôm nay thầy cô không kiểm tra?”

“Á, để em ôn lại ngay.”

“Không được đọc sách trên xe, hại mắt lắm. Nghĩ lại trong đầu là được rồi.”

“Dạ vâng.”

Cậu thiếu niên tóc bạc bên cạnh khe khẽ đọc thuộc bài, trong khi Giang Lai tập trung nhìn về phía trước, đầu óc không khỏi hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra trước đây.

Không lâu trước, công ty sắp xếp cho cậu đến Nhật Bản để khảo sát phong tục và văn hóa. Tuy nhiên, ngay khoảnh khắc bước xuống máy bay đặt chân lên mảnh đất này, những thông tin cá nhân như tên thật, diện mạo trước đây của cậu đều trở nên mơ hồ.

Thứ duy nhất cậu còn nhớ rõ chính là hiện tại mình tên Giang Lai, một thanh niên hơn hai mươi tuổi.

Giang Lai: "…!" Lại lần nữa xuyên vào đây!

Sở dĩ cậu nói vậy là bởi trong chuyến du lịch Nhật Bản sau khi tốt nghiệp trước đây, cậu cũng đã từng phá vỡ bức tường ngăn cách các chiều không gian, nhập vai thành Giang Lai và bước vào thế giới này. Khi ấy, cậu đã cùng phe Đỏ chiến đấu chống lại tổ chức Áo Đen, trải qua không ít sóng gió.

Cứ tưởng chuyến đi lần này là để gặp lại những người bạn cũ, nào ngờ phát hiện ra đây là một thế giới song song hoàn toàn mới của Conan.

Mọi thứ… đều bắt đầu lại từ đầu.

… May mắn là chiếc điện thoại mang theo không chỉ giúp cậu liên lạc với những người trong thế giới Conan, mà còn có thể giao tiếp mơ hồ với thế giới thực.

Và điều quan trọng nhất, ngoài những chức năng thông thường, nó còn cho phép cậu xem được diễn đàn song song của thế giới thực và cả… truyện tranh.

[Chính Thức:Đây là một series truyện tranh hợp tác đa vũ trụ mới, và mọi thứ đã được tái khởi động. Xin hãy chú ý nhé~ Trailer sẽ được phát hành, tháng tới chính thức cập nhật!]

Giang Lai: "!" **Lại nữa hả trời?!

Diễn đàn tràn ngập sự hoan hô và kỳ vọng cho phần tiếp theo của Conan sau cái kết chính thức, nhưng Giang Lai chỉ muốn bình yên mà thôi.

… Thôi vậy, đã đến rồi thì an phận ở lại.

Công ty bảo cậu từ từ khảo sát, ngày về cụ thể sẽ được quyết định sau. Nhưng so với mức lương 30 ngày mỗi tháng ở thế giới thực, cuộc sống ở thế giới Conan kéo dài đến hơn 3000 ngày một tháng thì đúng là không biết làm sao để sống nổi!