Trùng Đực Kiêu Căng Trong Truyện Trùng Tộc

Chương 18: Trái Đất

(Bởi vì đây là đoạn miêu tả nội tâm của Tariq nên mình sẽ để xưng hô với Lâm Ý là tôi- anh)

Tariq đứng trước gương, nghiêm túc chỉnh sửa lại vẻ ngoài của mình.

Cổ áo có vẻ hơi lệch, nếu mặc luôn quân phục đi gặp hắn như thế này, liệu có bị cho là quá cứng nhắc, không thú vị không? Nhìn lại thì, kiểu tóc cũng trông khá bình thường, không giống như những trùng cái khác, họ còn đặc biệt thiết kế kiểu tóc và râu để tạo ấn tượng. Không biết Lâm Ý có thích không...

Nghĩ đến buổi hẹn hò sắp tới, Tariq vừa lo lắng vừa hồi hộp.

Lo lắng là dù hắn có cố gắng giả trang thế nào đi nữa, cũng không đủ hoàn hảo để xứng đôi với vị trùng đực các hạ kia.

Hồi hộp là không biết kế hoạch hẹn hò tỉ mỉ mà hắn đã hỏi hết tất cả chiến hữu quen thuộc để chuẩn bị, có làm anh ấy thất vọng hay không?

Trong lòng tràn đầy sầu lo, nhưng trên khuôn mặt hắn lại nhịn không được mà nở một nụ cười vì nhớ đến trùng đực trong lòng.

Tariq gặp Lâm Ý trong một nhiệm vụ trinh sát cách đây một tháng.

Đó là trên một hành tinh hoang vu, đơn vị của hắn vừa kết thúc một cuộc chiến tiêu diệt dị thú. Khi đang dọn dẹp chiến trường, hắn tình cờ phát hiện một dấu hiệu sinh tồn không phải của dị thú. Khi lại gần kiểm tra, hắn vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra, lưu lạc ở hoang tinh này, suýt nữa chết trên chiến trường, vậy mà lại là một vị trùng đực các hạ cao quý.

Trùng đực đó tự xưng là Lâm Ý, đến từ một hành tinh gọi là Trái Đất.

Nhưng trong ký ức của Tariq và cả trong các tài liệu của quân đội, đều không hề có một hành tinh xanh nào tên là "Trái Đất". Sau khi biết điều này, Lâm Ý đã do dự một lúc, cuối cùng quyết định đi cùng Tariq trở về đế quốc.

Điều này khiến Tariq thở phào nhẹ nhõm.

Đế quốc luôn bảo vệ trùng đực một cách vô điều kiện. Thực tế, dù Lâm Ý không đồng ý, xét đến thân phận trùng đực của anh, Tariq cũng phải đưa anh trở về. Việc được chính người trong cuộc đồng ý thì càng tốt hơn.

Đến đây, trong lòng Tariq, Lâm Ý chỉ đơn giản là một trùng đực bình thường lưu lạc trên hành tinh hoang vu.

Cho đến khi Lâm Ý ở lúc hắn đang giải thích về hệ thống hôn nhân của chủng tộc Trùng tộc, hắn mới biết được rằng trên hành tinh của người kia, người ta chỉ có một bạn đời duy nhất suốt đời. Bản thân anh ấy cũng là một người ủng hộ quan niệm "một đời một kiếp một đôi trùng" này, và dù có đến đế quốc, anh cũng không thể chấp nhận việc có nhiều thư hầu hoặc thư nô.

"Trùng đực và trùng cái phải bình đẳng."

Khi Lâm Ý nói những lời này, ánh mắt ấy sáng ngời như sao trời trong vũ trụ, biểu tình lại nghiêm túc đến vậy, không hề có chút đùa giỡn nào: "Nếu trùng cái chỉ có thể có một hùng chủ suốt đời, vậy thì ta thân là trùng đực, đúng ra cũng chỉ nên có một thư quân."

Tariq không biết phải diễn tả cảm xúc của mình lúc đó như thế nào.

Hắn cảm thấy vừa chấn động, vừa kính trọng, lại có một chút vui sướиɠ khó tả mà chính hắn cũng không nói rõ được.

Hắn tin rằng Lâm Ý không chỉ nói suông.

Không chỉ vì cách anh ấy nói những lời đó, mà còn bởi vì trong suốt cuộc hành trình trở về đế quốc, cách anh đối xử dịu dàng và thân cận với trùng cái, hoàn toàn khác biệt so với những trùng đực khác.

Dù đối mặt với những binh lính bình thường nhất, Lâm Ý cũng không có một chút khinh thường và miệt thị nào vì là trùng đực cao quý, mà luôn lắng nghe mỗi vị quân thư nói chuyện với anh một cách nghiêm túc, cười nhẹ khi họ mắc lỗi và nói rằng không sao cả.