Trong khu vườn lộ ngoài trời, một số vị trùng đực trẻ tức giận mà đứng dậy, quay đầu liền đi.
Những con trùng ngu ngốc nhìn không ra, nhưng giống bọn họ thân là trùng đực quý tộc còn nhìn không ra hay sao!?
Đối với những con trùng xuất thân từ quý tộc, việc quan sát tình hình và đoán ý người khác đã là bản năng. Dù là trùng đực cũng không phải ngoại lệ. Không bằng nói, khóa học đầu tiên mà bọn họ được học từ sau khi sinh ra chính là nhận rõ được đối với trùng nào thì nên bày ra thái độ như thế nào.
Thiệt sự cho rằng mỗi một con trùng đực đều ngu ngốc và ngạo mạn à, thấy trùng nào đều lên mà đánh vài roi sao!??
Trùng đực giống như vậy, sợ là lúc chính mình bị trùng cái cầm tù còn chẳng hề hay biết!
Còn về phía Alessio, từ lúc hắn ta mở miệng an ủi Đường Tửu, cho đến khi Đường Tửu lần nữa tỏ ra không hài lòng, nụ cười trên môi hắn vẫn không hề thay đổi. Điều đó chứng tỏ Alessio đã dự đoán trước phản ứng không hài lòng của Đường Tửu. Vị nguyên soái đế quốc này vốn đã chuẩn bị sẵn những phần lễ vật thực sự để khiến Đường Tửu vui vẻ. Đây chỉ là đang cố ý trêu đùa khiến Đường Tửu nói chuyện mà thôi!
Này tính là gì?
Xem chúng tôi là trò đùa tình thú của các người à!??
Không chịu nổi, thật sự không chịu nổi nữa, dưa hôm nay một miếng bọn họ cũng nuốt không trôi nữa! Đúng là quá chua! Ai thích ăn cái thứ chua chát này thì cứ tự nhiên, chúng tôi xin phép đi trước đây! Cáo từ! ( tạm biệt)
Một vài con trùng đực có mối quan hệ tốt với nhau đã rời đi ngay tại chỗ. Dù sao thì họ cũng còn có những quân thư khác theo đuổi, mặc dù không thể so sánh với nguyên soái...., nhưng tóm lại, ai lại muốn ở lại đây ăn dưa chua!!
Còn lại càng nhiều trùng đực khác không tin mà vẫn còn do dự ở lại.
Họ tự nhủ rằng, dù Alessio có bao dung và dễ nói chuyện đến đâu thì sự kiên nhẫn của hắn cũng có hạn, đặc biệt là khi đối mặt với một kẻ siêu cấp gây rối như Đường Tửu. Cho chút màu sắc cậu ta liền phải đi mở phường nhuộm ngay tại chỗ! Như vậy thì ai có thể chịu đựng nổi!?
Nếu hôm nay không thấy Đường Tửu xui xẻo, thì họ sẽ không đi đâu!
Đường Tửu đương nhiên không biết những suy nghĩ trong lòng của họ. Thậm chí nếu có biết, cậu cũng chẳng thèm quan tâm.
Trong truyện ban đầu của trùng tộc đánh giá Đường Tửu, nói cậu là một kẻ tham lam, hư vinh và ích kỷ. Thật ra, Đường Tửu cũng không phủ nhận điều đó. Đúng vậy, cậu chính là như vậy, cậu thích thấy người khác hôm mộ ghen tị với mình, thích thấy người khác hận đến ngứa răng mà không làm gì cậu được!
Trùng sống cả đời, cậu không cầu cao cao tại thượng, ngăn nắp hoa lệ thì cầu cái gì!?
Giống như Lâm Ý đi làm cái gì mà giả dối hư ảo bình đẳng, từ trên thành phố trên không đi xuống mà cứu rỗi phổ độ chúng sinh à?
Đây không phải là an no rửng mỡ à!?