Không phải vì cảnh tượng mất mặt trùng trước mắt mà vì trong đầu cậu lúc này đang vang lên giọng nói mãi của hệ thống:
【Ký chủ xem đi, ta đã nói rồi mà, ở thế giới Trùng tộc này, hình tượng dịu dàng, săn sóc, chung tình mới là hấp dẫn nhất! Ngươi tin ta đi, nhân vật chính có thể làm được thì ngươi cũng có thể làm được! Hắn ta dịu dàng thì chúng ta càng dịu dàng hơn! Chúng ta kéo chết hắn!Có giỏi thì so một lần thử xem ai mới là trùng được ngàn trùng vạn trùng sủng ái nhất !】
Đường Tửu không cần suy nghĩ nói: "Không cần."
【Vì sao?】 Hệ thống tỏ ra rất khó hiểu: 【Chẳng lẽ ký chủ không muốn trở thành trùng đực được nhiều người theo đuổi nhất sao?】
Đường Tửu rũ mắt không nói gì.
Cái hệ thống này là vào tuần vừa rồi mới đi đến bên cậu.
Dựa theo cách nói của hệ thống, thế giới này thực chất là một cuốn truyện viết về Trùng tộc. Lâm Ý, người vì sự dịu dàng mà nhận được hơn một trăm đơn xin hẹn hò, chính là nam chính công trong truyện. Thiếu tướng Tiriq vì không chịu nổi tính cách kiêu căng của cậu mà ngược lại đi theo đuổi Lâm Ý, là trong truyện nam chính thụ.
Còn phần Đường Tửu trong truyện thì lại là nhân vật pháo hôi ác độc đối lập với nam chính.
Sứ mệnh của Đường Tửu là làm nền cho Lâm Ý. Khiến hắn ta không giống trùng thường dịu dàng tỉ mỉ. Lâm Ý với vẻ ngoài ôn nhu và thái độ bình đẳng đối với tất cả mọi trùng cái, đã thu hút được sự theo đuổi của rất nhiều trùng cái cấp cao. Ngược lại, Đường Tửu dưới sự đối lập của công chính thì càng trở nên ngạo mạn, ngu ngốc và cuối cùng trở thành vạn trùng ngại, bị mọi trùng ghét bỏ.
Dựa theo cách nói của hệ thống, nếu muốn thay đổi số phận làm nhân vật pháo hôi của mình, cậu cần phải thay đổi tính cách bản thân, mọi hành động đều phải lấy Lâm Ý làm chuẩn mực.
Đường Tửu không mấy hứng thú với điều này.
Mỗi con trùng đều có tính cách riêng. Chưa nói đến việc giả vờ ôn nhu để thu hút trùng khác có thành công hay không, việc phải giả tạo bản thân như vậy, cậu có thể duy trì được một thời gian chứ làm sao có thể lừa dối cả đời?
"Chỉ là vì để nhận được nhiều sự theo đuổi, mà cậu phải giả vờ cả đời thành một trùng khác, thay đổi hoàn toàn cuộc sống của bản thân mình sao?"
Đường Tửu cảm thấy điều đó thật mệt mỏi.
Bản tính lười biếng của Đường Tửu khiến cậu chỉ muốn từ chối.
Nghĩ một lúc, Đường Tửu hỏi hệ thống: "Ngươi nói xem trong cuốn truyện kia, cuối cùng ta chết rồi à?"
Hệ thống hốt hảng sợ hãi: "Sao có thể? Ký chủ là một trùng đực quý giá, chỉ cần không vi phạm nguyên tắc, cả đời sẽ không lo ăn không lo mặc!"
Đường Tửu: " Thế thì chẳng có vấn đề gì".
Đường Tửu, một con trùng đực bản địa, trong lòng rất sáng suốt.
Nếu đã chơi không chết, thì đương nhiên là cứ tiếp tục làm trời làm đất mà chơi!
Tính tình Đường Tửu từ trước đến nay không phải là kiểu rộng rãi đối với trùng khác. Cậu không thích phải nghẹn vào bụng khó chịu mà ngủ qua đêm, có việc gì khó chịu liền báo( thù) ngay tại chỗ. Bây giờ, có đám lớn trùng đực đang hả hê chờ để chê cười cậu, thì làm sao Đường Tửu có thể không làm gì cả?
Hiện tại, trong lòng Đường Tửu, có thể nói là đơn giản đến khủng khϊếp.