“Nương có giải thích thì con cũng không hiểu đâu, chỉ cần nghe lời của nương là được, còn thái phi có kêu gì thì con đừng làm theo.”
“Vâng ạ.”
Tiết Nghi gật gật đầu nhỏ rồi tiếp tục chơi đồ chơi trong tay.
Tiết phu nhân thở dài, giơ tay sờ búi tóc nhỏ trên đầu nữ nhi.
Bà chỉ mong sau này lớn lên nữ nhi của mình có thể tìm được một phu nhân yêu con bé, tôn trọng con bé.
Cho dù bần hàn một chút cũng chẳng sao.
Nhưng tuyệt đối, bà sẽ không để cho người Tiết gia đưa con bé nhập cung.
Cái nơi cô độc lạnh lẽo đó, người kia vào là đủ rồi, không cần kéo nữ nhi của bà theo.
Ngày hôm sau, có người trong cung đến Tiết gia nói rằng muốn đón Tiết Nghi vào cung chơi.
Tiết phu nhân cứ tưởng đó là người của Tiết thái phi nên bảo thị nữ của mình thay bà từ chối.
Ai ngờ một lúc sau thị nữ lại chạy vào, hối hả nói: “Phu nhân… đó không phải là người của thái phi mà là người của Thiên Thanh công chúa.”
“Cái gì, tại sao Thiên Thanh công chúa lại cử người đến đây?”
“Nô tỳ không biết, vậy chúng ta phải làm sao bây giờ.”
Tiết phu nhân không còn cách nào khác đành phải gọi người tới nhanh chóng thay đồ cho Tiết Nghi rồi dẫn tiểu cô nương ra ngoài.
Đại cung nữ bên cạnh Thiên Thanh đang đứng đợi bên ngoài.
Tiết phu nhân dẫn cô bé ra.
Đại cung nữ tiến lên mỉm cười với bà: “Công chúa rất thích Tiết tiểu thư nên sai chúng tôi đến đây đón vào cung chơi cùng, chơi xong thì sẽ đưa về, xin Tiết phu nhân yên tâm.”
Bà gật đầu, nhét một ít vàng lượng vào tay đại cung nữ rồi nói: “Được, mong cô cô chăm sóc con bé hộ ta.”
“Vâng ạ.”
Tiết Nghi được đại cung nữ bế lên, cô bé vẫy tay tươi cười chào tạm biệt mẫu thân mình, sau đó được dẫn lên ngựa, đi vào trong hoàng cung.
Tiết phu nhân nhìn nụ cười của nữ nhi, đau lòng nói: “Con bé này, sao lại ngây thơ quá như vậy.”
*
“A Nghi Nghi tới rồi.”
Tiết Nghi vừa đặt chân vào điện công chúa thì Thiên Thanh đã chạy tới.
Cô bé khập khiễng làm động tác thỉnh an: “Thần nữ tham kiến công chúa ạ.”
Thiên Thanh lập tức đỡ cô bé dậy, giơ tay nhéo má của nàng nói: “Sau này không cần thỉnh an ta như vậy, chúng ta là tỷ muội mà.”
Tiết Nghi mỉm cười ngọt ngào đáp: “Vâng ạ.”
“Vậy bây giờ tỷ dẫn muội đi tham quan hết hoàng cung nhé.”
“Có nhiều nơi đẹp lắm, chắc muội chưa có cơ hội được đến.”
Tiểu cô nương gật đầu, trên mặt tràn đầy hào hứng được nàng ấy dẫn ra ngoài.