Bỗng nhiên trong tầm mắt xuất hiện một bàn tay, nắm lấy càm của Tiết Nghi nâng lên.
Tầm nhìn bị dịch chuyển, gương mặt uy nghiêm của Cung Dật xuất hiện trong tầm mắt cô bé.
Hắn nhìn gương mặt bé xỉu trong lòng bàn tay.
Chân mày lá liễu, lông mi như cánh bướm, gò má đầy đặn, đôi mắt long lanh, chứa đựng một sự quyến rũ kỳ lạ.
Con ngươi hắn bình tĩnh, không biến hóa cất giọng: “Ngươi là cháu gái của Tiết thái phi sao?”
Tiết Nghi hoảng sợ không dám cử động.
Khóe môi thiếu niên cong lên, lộ nụ cười nhạt: “Cuối cùng cũng tìm được một người dễ nhìn để dâng vào cung.”
“Nhưng còn quá nhỏ.”
Cung Dật thu tay về, rồi lạnh lùng đi lướt qua người Tiết Nghi.
Sau khi hắn đã đi xa, cô bé mới dám ngẩng đầu lên liếc nhìn bóng lưng của hắn.
Nhị công chúa bỗng nhiên chạy tới, nắm lấy tay nàng: “Đừng để ý đến huynh ấy, huynh ấy là vậy đó, lúc nào cũng lầm lì tỏ vẻ đáng sợ.”
“Nào chơi cùng ta nhé.”
Tiết Nghi nhìn nàng, rồi lại nhìn cô bé váy đỏ ở phía sau.
Nhị công chúa kéo tay Tiết Nghi: “Người đừng để ý Mẫn Mẫn, ở đây ta là công chúa, có ta bảo kê thì ngươi không cần sợ ai cả.”
Tiết Nghi gật đầu, mở miệng nói: “Cảm ơn nhị công chúa.”
Nhị công chúa không hiểu sao chỉ mới lần đầu gặp mặt nhưng nàng lại rất thích Tiết Nghi.
Cô bé cất giọng hỏi: “Ngươi mấy tuổi rồi?”
“Muội vừa tròn năm tuổi ạ.”
“Thế à, ta đã tám tuổi rồi, vậy từ bây giờ ta gọi muội là Nghi Nghi nhé.”
“Còn muội gọi ta là Thiên Thanh đi.”
Tiết Nghi đã không còn căng thẳng như lúc nãy, cô bé ngẩng đầu nở nụ cười xinh đẹp trả lời: “Vâng ạ Thiên Thanh tỷ tỷ.”
Thiên Thanh ôi một tiếng, giơ tay ôm lấy mặt cô bé hôn một cái: “Sao muội lại xinh đẹp đến như vậy, ngay cả tỷ cũng muốn yêu rồi.”
Nhìn hai tiểu cô nương vui đùa với nhau, cô bé váy đỏ đứng bên ngoài tức giận dậm chân.
Sau khi từ buổi lễ trở về.
Tiết thái phi ôm lấy cô bé vào lòng hỏi: “Con đã làm gì ở bữa tiệc đó, kể cô mẫu nghe với.”
Tiết Nghi cười đến cong mắt, giọng nói vui vẻ nên cao vυ't: “Con chơi với Thiên Thanh tỷ tỷ ạ, tỷ ấy rất tốt với con, cho con ăn rất nhiều điểm tâm ngon, còn đưa con đi chơi khắp nơi.”
“Thiên Thanh, là nhị công chúa phải không?”
Cung nữ đi theo nàng trả lời: “Đúng vậy thưa thái phi.”
Tiết thái phi nghe thế thì rất mừng, tiếp tục hỏi: “Thế con có gặp được hoàng tử hay thái tử không?”