Quyến Rũ Thái Tử Bệnh Kiều

Chương 3

Khi Tiết Nghi đến, ở bảo điện này đã có rất nhiều khách quý.

Nhiều vị phu nhân nhìn thấy một đứa bé xinh đẹp như vậy thì không nhịn được lại gần.

“Ôi, tiểu cô nương nhà ai mà xinh đẹp thế này.”

Tiết Nghi được cung nữ đặt xuống đất, cô bé lễ phép hành lễ với mọi người: “Các vị gia gia, phu nhân, tỷ tỷ, ca ca, đệ đệ, muội muội an hảo.”

Mọi người xung quanh đều bật cười, giơ tay vuốt tóc cô bé.

“Tiểu cô nương là tiểu thư nhà ai, vừa xinh xắn vừa lễ phép.”

Nghe bọn họ hỏi, Tiết Nghi chớp hàng mi như cánh bướm, ngọt ngào trả lời: “Con tên là Tiết Nghi ạ.”

Tiết…

Vừa nghe thấy chữ Tiết, tất cả những vị phu nhân lập tức rút tay về.

Tiết Nghi không hiểu chuyện gì, ngẩng gương mặt nhỏ lên nhìn.

Thì vô cùng hoang mang khi nhìn thấy những gương mặt chán ghét, xem thường của bọn họ.

“Là Tiết gia, cháu gái của Tiết thái phi sao?”

“Đưa con bé này đến đây chắc là muốn quyến rũ thái tử nhỉ.”

“Xem ra giấc mơ đưa nữ nhi trở thành hoàng hậu của họ vẫn chưa chịu từ bỏ.”

“Nhưng cũng phải thừa nhận, cô bé này xinh xắn thật đó, nuôi rất khóe, Tiết gia từ trước đến giờ chưa có tiểu thư nào xinh đẹp như vậy.”

“Ừ, gia chủ Tiết gia cưới được một thê tử rất xinh đẹp, cô bé này xinh xắn như vậy chắc tám phần là nhờ duy truyền từ mẫu thân của mình.”

Tiết Nghi nhìn những phu nhân quyền quý đang chụm lại một chỗ nói về mình rồi quay đầu về phía sau hỏi cung nữ: “Bọn họ đang nói gì vậy ạ?”

Cung nữ mỉm cười lắc đầu: “Tiểu thư đừng để ý, ở đằng kia có các vị tiểu thư thiếu gia, tiểu thư hãy lại đó chơi nhé.”

Tiết Nghi nhìn về hướng cung nữ đang chỉ, thấy có một nhóm trẻ con đang chơi trò gì đấy.

Cô bé gật đầu rồi nâng váy đi tới đó.

Lúc Tiết Nghi đến thì nhìn thấy mọi người đang chơi bịt mắt bắt dê.

Cô bé đứng ở bên ngoài rụt rè lên tiếng: “Các tỷ tỷ, ca ca, cho muội chơi chung với được không ạ?”

Đám trẻ con đang chơi vui vẻ thì dừng lại, quay đầu nhìn cô bé.

Một cô nương trong đó mạnh dạn tiến lên nắm tay cô bé dẫn tới gần: “Được chứ, muội tên gì vậy?”

“Muội tên Tiết Nghi ạ?”

“Người của Tiết gia sao?”

Bỗng nhiên có một giọng nói chua ngoa vang lên, mọi người cùng quay đầu nhìn về phía đó.

Là một cô nương mặc xiêm y đỏ, trên mặt là sự khó chịu.

Cô bé ấy tiến lên, kéo tay người vừa dẫn Tiết Nghi lại gần: “Thiên Thanh công chúa, đây là người của Tiết thái phi, hôm nay đến đây chắc chắn có âm mưu gì đó.”