**Thương Lan Tinh Vực** – tu tiên thế giới, là thế giới được căn cứ từ bối cảnh mà Diệp Đường từng dày công xây dựng trong bộ tiểu thuyết tiên hiệp 《Tinh Tế Chi Tu Tiên》. Sau khi trở thành một thế giới thực, nơi này được Thiên Đạo tự hoàn thiện với hệ thống pháp tắc nghiêm ngặt. Dù là người sáng tạo, Diệp Đường cũng không thể thoát khỏi “pháp tắc” hạn chế.
Nếu muốn quay lại thế giới nguyên bản, Diệp Đường chỉ có một cách: tu luyện đến cảnh giới Độ Kiếp đỉnh phong. Khi đó, cậu có thể phá vỡ hư không, phi thăng Tiên Giới tự chọn lên Tiên Giới bậc cao hơn hoặc trở về Trái Đất.
Hiện tại, cậu đang nhập vào thân xác một yêu hoa – **Cửu U Phệ Linh La**. Dựa theo ký ức trước khi hóa hình , hẳn là vào yên đan kỳ sở hữu trí tuệ tương đối thấp ,yêu hoa này hoàn toàn không thấy mình yêu thích ăn máu thịt nhân loại làm thức ăn là không đúng. Những nhân loại này cũng luôn mơ tưởng đến việc đem thân thể nó luyện chế thành linh đan diệu dược, cao giai linh thực. Thế nào này, Thiên Đạo pháp tắc vẫn luôn thiên vị Nhân tộc, còn Yêu tộc và Ma tộc chỉ tồn tại để cân bằng sự phát triển của loài người.
Yêu tộc tuy có thọ mệnh dài đằng đẵng và ít gặp bình cảnh trong tu luyện, cũng không như nhân loại mỗi lầm tiến giai đều gặp tâm ma kiếp, nhưng thời khắc đều phải đối mặt với việc bị nhân loại săn gϊếŧ hoặc bị đồng loại hãm hại. Hơn nữa, nếu trên người chúng nó lấy dính nhiều mạng người thì thì xác suất chết trong giai đoạn hóa hình lên đến 8-9 phần 10. Khi đến giai đoạn độ kiếp để phi thăng, khả năng thành công thậm chí là con số không.
Nhưng đại đạo 3000, yêu ma phi thăng tuy tỉ lệ không bằng Nhân tộc nhưng vẫn còn một đường sinh cơ. Muốn ở dười trời đầy thiên lôi không bị mạt sát thì chỉ có duy nhất một cách, đó chính là ---- làm một **hảo yêu**.
Nếu như không có huyết hải thâm thù, tuyệt đối không thể tùy tiện gϊếŧ người, ngày thường vì tu luyện tiến giai có thể săn gϊếŧ yêu thú cùng yêu thực, không có chính thức vượt qua Hóa Hình Kỳ, tức là chưa tiến hóa ra trí tuệ hoàn chỉnh, nhưng cũng phải biết chùng mực. Đối với yêu thú, yêu thực từ Hóa Hình không có lý do chính đáng thì cũng không được tùy tiện sát hại.
Thiên Đạo cho Cửu U Phệ Linh La hấp thu linh lực tu vi nhanh bạo, có thể nói được trời ban thiên phú được trời ưu ái, đồng thời, nó cũng phải chịu những giới hạn phi thường khắc nghiệt.
"Thịt của tu sĩ nhân loại rất ngon, thật muốn ăn! (≧∇≦)/" – loại lý do kiểu này chắc chắn không được chấp nhận. Nếu lần này không phải linh hồn của Diệp Đường tiếp quản cơ thể, thì Cửu U Phệ Linh La sớm đã bị thiên lôi đánh cho hồn phi phách tán rồi.
Ngoài ra, nhân loại từ trước đến nay luôn rất coi trọng thân thể sau khi chết, luôn mong muốn cái chết phải có ý nghĩa. Rốt cuộc, chẳng ai muốn mình "chết không toàn thây", đặc biệt là chết trong bụng của một loài thực nhân hoa. Nói cách khác, cho dù không phải người bị Diệp Thường gϊếŧ, thì cũng không thể tùy tiện ăn, nếu không sẽ bị nhiễm "oán nghiệp chi khí" từ những linh hồn đã khuất. Điều này sẽ làm giảm vận khí.
Cho nên, nếu Diệp Đường muốn tiếp tục bước trên con đường tu tiên với thân thể của một cây ăn thịt người, thậm chí đạt đến đỉnh cao, thì những tu sĩ nhân loại "mỹ vị" này phải bị gạch tên khỏi thực đơn.
Diệp Đường vỗ ngực thở phào,còn may lúc trước viết văn xây dựng khung thế giới, tam quan của cậu vẫn khá đúng đắn!
Dù làm một cây ăn thịt người mà không ăn thịt người nghe có vẻ kém uy phong một chút, nhưng so với việc phải ăn thịt đồng loại của mình rồi cuối cùng bị thiên lôi đánh chết, thì anh thà ngoan ngoãn làm một yêu tinh tốt còn hơn. "Người không phạm ta, ta không ăn người! Người nếu phạm ta… chém gϊếŧ thì được, nhưng sau khi gϊếŧ xong…(^▽^)"
(>_ Ta phải cố gắng dùng lý trí chiến thắng cơ thể thèm ăn này! QAQ
Ăn huyết nhục yêu thú để tu luyện, dù rằng được Thiên Đạo pháp tắc cho phép, nhưng nghe qua đã thấy tàn nhẫn và đáng sợ rồi 囧! Chẳng lẽ sau này cậu tu luyện đều phải sống dựa vào việc ăn tươi nuốt sống, cứ ăn mãi, ăn mãi, ăn không ngừng sao?
Còn về việc ăn các loại thực vật yêu khác, Diệp Đường hồi tưởng lại những ký ức mà Cửu U Phệ Linh La truyền thừa để lại —— Đậu má, mùi vị đó thật sự nhạt như chim, một chút cũng không thể nuốt nổi! Lão tử đường đường là vương giả trong số yêu hoa, tồn tại đỉnh cao của loài thực vật, sao có thể sinh ra chỉ để ăn chay cơ chứ!
Diệp Đường: ... =口=!
Lúc này, hệ thống lấy thần bí ngữ khí, nhẹ nhàng nói cho Diệp Đường biết sau khi đạt đến Hóa Hình Kỳ, ngoài cách "ăn người", Cửu U Phệ Linh La thực ra còn có một phương pháp khác, không chút huyết tin tàn bạo, hoàn toàn được Thiên Đạo pháp tắc chấp nhận, mà còn có thể tu nhanh chóng luyện tiến giai!
Nghe vậy, Diệp Đường lập tức cao hứng, xem ra cái hệ thống "bàn tay vàng" này của hắn vẫn còn đáng tin cậy lắm, không giống mấy hệ thống mà cậu từng viết trong tiểu thuyết chuyên đi chuyên đi đào hố cho nhân vật chính, vội vàng thúc dụng hệ thống nhanh nói!!
Hệ thống ngữ khkis nhộn nhạo nói: “Ngươi có thể tận dụng nhan sắc của mình nha! Đi dụ dỗ mỹ nhân, kết giao với họ, khi có cơ hội tiếp xúc cơ thể thì âm thầm dùng giác hút hấp thụ một chút linh lực từ họ… Bất quá ngươi cần luyện tập khống chế nhiều một chút, chớ sờ tay nhỏ của người ta mà đem tay nhân gia ăn hết. Cách này chỉ là kiểu kiếm linh lực lặt vặt thôi. Nếu muốn thu được linh lực nhanh chóng, ngươi vẫn phải thông qua thứ phía dưới của ngươi ăn.... Tục xưng “thải bổ” như vậy nam nhân khắp thiên hạ chả phải đều là bảo bối lô đỉnh sao!!!
Diệp Đường, người đã từng viết hàng triệu chữ truyện ngựa giống, vài trăm vạn chữ truyện đam mỹ, canh thịt hầm cũng không ít, cũng coi như là lão tài xế già, nhưng bản chất cậu vẫn là một cái bảo thủ tiểu xử nam a, chôn chân trong trường ngành khoa học và công nghệ với tỉ lệ nam nữ 10:1. Một trạch nam như cậu, hoàn toàn không tìm nổi bạn gái, nhiều năm qua chỉ biết nhìn các nữ thần trong thế giới giả tưởng rồi tự mình DIY!
Giờ được nghe hệ thống quân cung cấp phương thức tu luyện tà ác như thế, Diệp Đường nghiến răng nghiến lợi nói: “Đậu má! Ta là thẳng ạ, thải bổ nam tu cái con khỉ! Vì cái gì lại không phải nữ tu a!” ヽ(`Д´)ノ.
Tuy rằng cậu loát truyện ngựa giống với đam mỹ không ít, nhưng mấy cái đó đều chỉ là YY mà thôi, sâu trong nội tâm, cậu vẫn luôn chờ một ngày gặp gỡ một cô gái mềm mại, là duy nhất của nhau, trải qua mối tình vĩnh viễn không chia lìa a~!
Nếu là dựa vào việc thu hậu cung là có thể thăng cấp, gom đủ thanh thuần loli, ngự tỷ mỹ diễm, em gái nhà bên dịu dàng tiểu thư kiêu kỳ, nữ thần cao lãnh, nữ vương ngạo kiều, thiếu phụ nóng bỏng... liền có thể phi thăng, có khả năng nhiều ít cậu không kìm chế nổi, cứ theo vậy mà làm, nhưng vì cái gì giới tính đối tượng lại không đúng vậy?!!
Hệ thống quân như đương nhiên mà trả lời: “Bởi vì thế giới này căn cứ vào tinh tế tiên hiệp văn của ngươi mà sinh thành, ngươi mang theo ngôn linh nguyền rủa mà xuyên đến, thuộc tính của ngươi lại là thuần âm chi thể, chỉ có thể hấp dẫn nam nhân thuộc tính dương, buộc phải đi theo lộ tuyến làm gay thôi, bằng không không phù hợp với pháp tắc âm dương tương sinh. Nói ngắn gọn thì ngươi không thải bổ được muội tử, đồng tính thì đẩy nhau, ngươi hết hy vọng đi.”
Diệp Đường: Ngọa tào! Cậu, một người đàn ông thuần túy, tại sao lại thành Thuần Âm Chi Thể, lại còn “đồng tính” với đám muội tử?! Quả thực không thể nào thảm hơn được nữa! (T▽T)
Diệp Đường rơi lệ: “Chẳng lẽ không có muội tử dương thuộc tính hay sao?” .
Hệ thống có điểm lúng túng, một hồi lâu mới trả lời: “Đại khái là có, chắc vậy. Muội tử mang thuộc tính dương, hẳn là lớn lên còn uy vũ hơn ngươi, nữ tu cơ bắp, sức mạnh phi phàm linh tinh.... Bất quá ta nói trước, bổn hệ thống ta là nhan khống, đối tượng quá cay mắt ta sẽ không cho ngươi tiếp cận đâu, ngươi hết hy vọng đi!” .
Diệp Đường:... 囧 Loại muội tử như vậy, cậu cũng không hold nổi.
Mắt thấy Diệp Đương quyết tâm không chịu dựa vào sắc đẹp mê hoạc nam tu, đi “lối tắt” tăng tu vi, hệ thống có chút tiếc nuối, nhưng vẫn làm hết phận sự mà nói: “Ai~, kỳ thật thì cái cách này có không phải không có hạn chế, ngươi cũng thấy rồi đấy, cả người ngươi đều là độc! Cấp bậc mà kém hơn ngươi từ Nguyên Anh đổ xuống ấy, dính phải nước miếng ngươi đều phải loét miệng, càng đừng nói là thâm nhập giao ♂ lưu!
Dù rằng tu sĩ có thể dùng linh lực để tái sinh bộ phận cơ thể bị tổn thương, nhưng thứ mọc ra sau đó sao bằng được bản gốc? Không cẩn thận, “jj” của người ta có khi tan chảy luôn trong cơ thể ngươi. Nghe thôi cũng đủ thảm, thà bị ngươi ăn sạch còn đỡ đau khổ hơn!
Liền tính tu vi ngang giai ngươi, đại khái cũng chỉ có thể kiên trì 1-2 phút, tu vi so với ngươi cao hơn 1 giai thì tầm 3 -5 phút... Tóm lại, chỉ có thể là “hàng dung một lần” , liền tình ngươi đẹp thì họ cũng không dám cùng ngươi nhị độ xuân phong.”
Diệp Đường cảm giác bị ghê tởm bao vây tới: “..... Ngọa tào, ta đã nói là không dùng loại phương pháp này để u luyện rồi! Đừng có nói mấy chuyện ghê tởm này với ta!” .
Dù Diệp Đường không định làm gay, nhưng cái kiểu "tự mang thuộc tính sinh hóa kịch độc" này thực sự khiến hắn muốn khóc.
Nhưng nghĩ lại, nước mắt của cậu có khi cũng mang độc, chỉ có thể nhịn!
Vốn dĩ, Diệp Đường muốn hỏi hệ thống chút, vì cai gì cậu chỉ có thể là người bị áp, cậu không thể làm người áp sao? Viết đam mỹ nhiều, dù không cong, nhừng về sau, nếu không thể tìm một cái muội tử làm lão bà thì tìm một tiểu thụ trắng trẻo xinh đẹp cũng không phải là không thể chấp nhận. Cậu hẳn không thể nào chú định là độc thân, làm một đại (lão) ma (xử) sư (nam) đi?
Nhưng ngẫm lại, # dịch của cậu hẳn là cũng có độc, thôi, vẫn là đừng có tìm đối tượng, e rằng về sau ngay cả tự an ủi, chính mình cũng chẳng còn tâm tình mà làm... (╯°□°)╯!